Thẩm Thế Hiên buông lỏng sợi dây thừng ra lách mình áp vào dưới mái hiên tránh né hai người hộ vệ đang tìm kiếm trên lầu ba, cách cửa sổ bên cạnh một khoảng, trong bụi cây đối diện xuất hiện một mạt thân ảnh, Thẩm Thế Hiên xem chừng đám người trên lầu đang chạy xuống, rất nhanh chạy tới trong bụi cây, cách đó không xa truyền đến tiếng kinh hô, vội vàng thoáng nhìn, chỉ nhìn thấy gò má cái tiểu nha đầu bị mình kéo vào, tựa hồ còn đang an ủi người khác.
"Thiếu gia." Tùy tùng tiếp ứng so với hắn còn khẩn trương hơn nhiều, cầm trong tay một cái bao, tầm mắt nhìn tới nhìn lui bốn phía, sợ đột nhiên một đám người lao ra bao vây hai người bọn họ.
"Y phục đâu?" Thẩm Thế Hiên đi vào một chỗ ẩn nấp, vòng vào một tòa hòn non bộ, từ trong tay tuỳ tùng nhận lấy y phục, cẩn thận từ trong lòng ngực lấy ra một cái túi gấm màu vàng kim, thay y phục xong lại đem túi gấm cất vào, đảm bảo nhìn bên ngoài không có gì bất thường.
"Kiểm tra một chút, không có đồ gì liên quan liền ném đi." Làm cho tùy tùng xử lý sạch áo khoác màu trắng, Thẩm Thế Hiên từ trong núi giả đi ra, nhìn người cách đó không xa đi tới, nghiêng người vòng vào đường nhỏ, lại từ đường nhỏ đi ra ngoài vừa vặn đối mặt cùng đám người, vội nói: "Đại ca, rốt cuộc tìm được mọi người."
Thẩm Thế Cẩn ôm nữ nhi trong ngực không lên tiếng, ngược lại Điền thị một bên ôn hòa cười nói, "Chúng ta vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-kho-ga/1158066/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.