Nghĩ đến điều đó, Trữ Tuyết Yến cúi đầu trước Dịch Vương gia, nói: "Vương gia, ân huệ của ngài sẽ được tiểu nữ khắc cốt ghi tâm."
Nàng truyền đạt lời cảm kích của mình tới Dịch Vương gia đồng thời cũng thừa nhận thân phận của mình.
Dịch Vương gia đột nhiên bật cười. Hắn dùng tay đỡ trán. Những ngón tay trắng như ngọc của hắn lướt trên cẩm bào đen, giọng nói của hắn rất hay nhưng lại mang hàn khí như âm ti.
"Hai lần!"
Nó không phải là một câu hỏi, nó là một câu khẳng định. Dịch Vương gia đang nói với Trữ Tuyết Yến rằng hắn đã giúp nàng hai lần. Không cần biết nàng có thừa nhận hay không, khi hắn nghĩ là hai lần, thì nhất định phải là hai lần. Hắn là người định đoạt.
Hắn sẽ cần người khác trả ơn sao? Nàng không thể tưởng tượng được sự trả ơn đó sẽ như thế nào, có lẽ sẽ phải trả giá bằng mạng sống của nàng.
Trữ Tuyết Yến cảm thấy đôi tay giấu trong ống tay áo đang run lên, vô thức nuốt nước bọt. Ánh mắt tĩnh lặng của Dịch Vương gia tập trung vào nàng có một chút xảo quyệt, nàng cảm nhận được nó đang di chuyển trên làn da mềm mại của nàng từng tất một như một thanh kiếm sắc nhọn đâm vào cổ họng yếu ớt của nàng.
Điều này thực sự khiến nàng sợ hãi!
Trữ Tuyết Yến tự trấn an mình. Cố gắng kìm nén nỗi sợ, nàng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt tà mị của Dịch Vương gia, nói: "Vương gia, nếu ngài không bắt tiểu nữ tới đây, tiểu nữ đã được Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-huu-doc/227372/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.