Chương trước
Chương sau
Lão Thái phu nhân bị kéo đến đây sau khi chú ý thấy Thanh Ngư chạy đi lấy những viên Hàn Hoàn.
Trữ Tuyết Yến cố tình căn dặn cho Thanh Ngư lấy vài viên Hàn Hoàn để ám chỉ rằng sức khỏe của nàng đang rất kém.
Sau khi đưa cho Thanh Ngư viên Hàn Hoàn, Bà tử Tần cảm thấy hơi bất an nên đã đi bẩm báo lại cho lão Thái phu nhân về tình hình của Trữ Tuyết Yến.
‘Sau tất cả những gì xảy ra ở phủ Hộ quốc tướng quân ngày hôm qua, mọi ánh mắt đều đang đổ dồn vào tướng phủ. Không thể có thêm tin đồn ngược đãi Ngũ tiểu thư truyền ra ngoài. Với sức khỏe hiện tại của Ngũ tiểu thư, nàng như người đang đứng trước cửa quỷ môn quan. Chúng ta có rất nhiều khách nhân đến viếng vào chiều nay. Họ sẽ nói gì nếu nàng ấy ngất xỉu bên trong sảnh tang lễ? "
Sau khi suy xét về điều đó, lão Thái phu nhân quyết định tự thân đi kiểm tra tình hình. Tướng phủ đã trở thành tâm điểm của nhiều trận náo động trong vòng hai ngày nay. Bà không thể cho phép mọi người tiếp tục ngôi lê đôi mách về phủ Hộ quốc tướng quân nữa.
Làm bà kinh ngạc đó là, khi vừa bước vào sảnh tang lễ, bà nghe thấy một nha hoàn miệng lưỡi sắc bén đang dùng lời lẽ oanh tạc vào Trữ Tuyết Yến. Ả nha hoàn thậm chí còn nhắc đến từ "chết" bên trong linh đường làm bà tức giận đến mức mặt tái mét đi.
Bà không bao giờ nghĩ rằng một nha hoàn thấp kém lại dám gây khó dễ cho chủ tử và thốt ra những lời bạo gan như vậy trong sảnh tang lễ. Bà không dám tưởng tượng người ngoài sẽ nói gì nếu họ tình cờ nghe được điều này.
Hai bà tử bước đến bên cạnh Thanh Thuỵ và túm lấy nàng. Phớt lờ đi tiếng khóc lóc của nàng, họ kéo nàng ra hành lang và bắt đầu tát.
Một bà tử khác đến nâng Trữ Tuyết Yến đang quỳ dưới sàn đứng dậy. Bà cẩn thận đỡ Trữ Tuyết Yến đi đến phòng bên. Lão Thái phu nhân đã ngồi sẵn trong phòng đợi. Trữ Tuyết Yến một lần nữa quỳ xuống. Mặc dù trông xanh xao và yếu ớt, nhưng nét mặt của nàng rất kiên định. "Tổ mẫu, xin người làm chủ đòi lại công bằng cho con." Sự im lặng triệt để hoàn toàn bao trùm lấy phòng bên!
"Ý ngươi là gì?" Lão Thái phu nhân nhìn chằm chằm Trữ Tuyết Yến đang cúi đầu.
“Nha hoàn và bà tử đó thật quá phận khi lừa dối chủ tử. Con không có đủ dũng khí để nhận họ phụng sự cho mình." Trữ Tuyết Yến ngẩng đầu lên, nói rành mạch từng chữ. Không kiêu ngạo khổng siểm nịnh nói "Hai người đó đi lấy thức ăn cùng lúc với nha hoàn của Tứ tỷ. Thế nhưng, thức ăn của con vẫn chưa có trong khi Tứ tỷ đã dùng xong bữa của mình. Thêm nữa, những gì họ dâng lên cho con toàn là đồ ăn thừa của đám hạ nhân."
Lúc nãy, Trữ Tuyết Yến đã nhìn thấy chỗ thức ăn của nàng rõ ràng là thức ăn dành cho hạ nhân.
Đám nha hoàn đã ăn thức ăn của Trữ Tuyết Yến, sau đó dọn lên cho nàng cơm nguội và rau từ bàn của hạ nhân. Việc này được diễn ra lặp đi lặp lại hàng ngày và hôm nay cũng không ngoại lệ!

Nguyên nhân nàng cố ý kéo lão Thái phu nhân đến đây là để bà chứng kiến cảnh tượng này!
Trữ Tuyết Yến biết rằng vào thời điểm này, lão Thái phu nhân chắc chắn sẽ báo thù cho nàng.
Không phải là bởi vì lão Thái phu nhân đau đớn tâm can cho nàng. Bà chỉ là muốn biểu diễn cho bên ngoài xem. Bà phải thể hiện sự cưng chiều và tình thương của mình dành cho Trữ Tuyết Yến như một biện pháp để nhanh chóng chuyển dời những tin đồn thất thiệt quẩn quanh phủ Hộ quốc tướng quân ngày hôm qua.
Việc thay thế những hạ nhân cho nàng là một cái cớ mà Trữ Tuyết Yến cố tình đưa ra cho lão Thái phu nhân!
Lợi dụng lúc Lăng phu nhân đang nước sôi lửa bỏng, nàng đã dùng lão Thái phu nhân để xua đuổi đám thuộc hạ của Lăng phu nhân và khôi phục lại Minh Sương Viên. Đây là mục tiêu thực sự của nàng khi ra lệnh cho Thanh Ngư đến thăm hỏi Cát Tường Phúc Điện!
Những gì nàng cần bây giờ là những người hầu cận nàng thật sự tin tưởng!
Sau một hồi lặng thinh, lão Thái phu nhân hỏi: "Ngươi nói thật chứ?"
"Tổ mẫu, người có thể điều tra nếu người không tin lời con. Dù con có yếu đuối, con cũng không cho phép họ sỉ nhục mình như vậy. Điều này sẽ gây ảnh hưởng đến thanh danh của phủ Hộ quốc tướng quân chúng ta!" Mỗi ngôn từ của Trữ Tuyết Yến đều có mục đích, làm cho mọi người mới đầu nghe phải hiểu rằng đó là sự thật không thể chối cãi.
Hàn ma ma đã kiểm tra qua thức ăn, hiểu được dụng ý của lão Thái phu nhân. Bà miễn cưỡng cười với lão Thái phu nhân và gật đầu. "Bẩm Thái phu nhân, các món ăn đúng là thức ăn dành cho hạ nhân cấp thấp và bà tử, và các món đó đã hoàn toàn nguội lạnh. Ngũ tiểu thư chắc chắn sẽ đổ bệnh nếu ăn những thức ăn như vậy với thể trạng yếu ớt của nàng."
"Xoảng!"
Tách trà rơi xuống đất và vỡ vụn thành nhiều mảnh. Lão Thái phu nhân nhéch mép cười lạnh lùng. "Không nghĩ tới còn có thứ nô tài xấu xa như vậy dám ức hiếp, sỉ nhục chủ tử! Tìm Lô quản gia đến đây ngay! Kêu hắn đem bán hai tên tiện nô xấu xa này đi!"
Thấy lão Thái phu nhân tức giận, Hàn ma ma lập tức tìm cách xoa dịu bà. "Xin người bớt giận, lão Thái phu nhân. Nô tì sẽ lập tức cử người đi tìm Lô quản gia!"
Trữ Tuyết Yến vẫn đang quỳ trên sàn. Từ vị trí thuận lợi của nàng, nàng có thể nhìn thấy hình bóng lấp ló sau mảnh khăn tang. Một người vận chiếc váy hải quân lam (màu xanh nước biển) đang từ từ di chuyển ra ngoài. Mỗi người trong sảnh tang lễ trước đó đều mặc y phục thuần trắng. Vậy mà nha hoàn lão Thái phu nhân mang đến lại mặc bộ y phục trơn (một màu) nhưng không thuần trắng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.