Tưởng Nguyễn nâng tách trà ở trên bàn lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, mới liếc mắt nhìn sang Trần Phương đang ở một bên.
Trần Phương cắn môi thật chặt, mấy năm ở thôn trang này nàng ta sớm đã có thói quen nhìn thấy Tưởng Nguyễn âm u tinh thần sa sút, ai ngờ từ sau khi xảy ra chuyện rơi xuống nước, Tưởng Nguyễn lại dường như thay đổi thành một người khác, giống như một đóa hoa đang dần dần khô héo bỗng nhiên tràn đầy sức sống trở lại, bắt đầu nở rộ một lần nữa. Khí chất của Tưởng Nguyễn khiến Trần Phương cảm thấy rất xa lạ, mọi cử động hôm nay của vị tiểu thư nhà quan này đều tràn đầy vẻ xinh đẹp, tựa như hình thành vì thói quen sống trong an nhàn sung sướng, mang theo một loại cao quý của phượng hoàng.
Dĩ nhiên Trần Phương sẽ không biết được, kiếp trước sau khi Tưởng Nguyễn bị đưa vào cung, trong đó không thiếu âm mưu thủ đoạn khi tối khi sáng, chỉ cần một lần không cẩn thận cũng sẽ bị người khác nắm chặt lấy không buông tha, vì vậy hành vi cử chỉ càng không thể có một chút sai lầm. Quy củ trong cung rất nghiêm khắc, ma ma giáo dưỡng huấn luyện càng hà khắc khiến cho nàng đối với việc ghi nhớ hiểu rõ và thực hiện lễ nghi cực kỳ nhuần nhuyễn. Hơn nữa nhiều năm ở trong cung, khí chất cao quý như thế cũng sẽ tự nhiên mà hình thành. Vì vậy lễ nghi chỉ có ở trong cung xuất hiện trên người Tưởng Nguyễn cũng không có gì đáng kinh ngạc, nhưng đối với một người quanh năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-hoa-phi/187563/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.