Chương trước
Chương sau
Edit:..Lam Thiên..

Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bức tranh này cũng có chút khó chịu, mặc dù chính mình không thể quay về, nhưng cô vẫn ......

Muốn làm một bức ảnh gia đình.

Ở cổ đại không có tiệm chụp hình, cũng không có làm qua bức ảnh gia đình nào?

Mà hiện tại, cô vẽ một bức, nếu như thật sự có một ngày cô đi rồi, trở về cái thời không kia, cũng có thể để lại cho bọn họ một cái tưởng niệm.

Cô bắt đầu vẽ chính mình, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên phát hiện, có câu nói thật chính xác --

Vẽ chính mình, kỳ thật là khó khăn nhất .

Tuy rằng, ngươi đối với chính mình vô cùng quen thuộc, nhưng......

Coi như là mỗi ngày ngươi đều soi gương, tuy nhiên ngươi vẫn như cũ có chút băn khoăn......

Thấy thế nào cũng không giống chính mình, nhưng người này, không phải là chính mình, thì là ai đây?

Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày nhìn cô gái kia, Vu Thiển Thiển cũng nhìn, qua hồi lâu, mới thở dài nói:

“Hâm Nhi, cậu nói một chút chuyện xưa của cậu đi ......”

Cô lo lắng, về sau có muốn nghe cũng không còn cơ hội nữa .

Đông Phương Ngữ Hinh có chút bất an, hôm nay Vu Thiển Thiển làm sao lại......

Dài dòng vậy? Tựa hồ đối với chuyện xưa của bọn họ , rất cảm thấy hứng thú .

Có lẽ, là do gần đây bọn họ quá bận đi, Đông Phương Ngữ Hinh chậm rãi nói, bắt đầu từ lúc bọn họ gặp nhau lần đầu tiên .

“Oa...... Hâm Nhi, con gái của cậu thật là lợi hại ......”

Tiểu Hoan Hoan này, nếu như là sinh ra ở hiện đại, tuyệt đối sẽ là một người vô địch đáng yêu.

Thông đồng cùng cha của chính mình, bé cũng thật là lợi hại .

“Ha ha, bé ở cổ đại cũng là rất đáng yêu......”

Tiểu nha đầu kia, chính là cường hãn a, tuy rằng hiện tại bé còn quá nhỏ nhìn không ra, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh biết, sau này khi bé trưởng thành, bé chắc chắn sẽ vượt qua thành tựu của cô cùng Tà Dịch.

“Ân, bất quá lão công của cậu cũng rất có ý tứ a......”

Không thể tưởng được bọn họ lại nhận thức như vậy, thời điểm lúc trước, Hâm Nhi không nói cho cô biết những thứ này, là sợ cô lo lắng đi.

Chỉ là, cô đã làm hại Hâm Nhi, cô sẽ giúp Hâm Nhi trở về , tuy rằng cơ hội kia không lớn, nhưng cô tuyệt đối sẽ không buông tay --

--- ------ ------..Lam Thiên..--- ------ ---

“Phụ thân, phụ thân......”

Tiểu Hoan Hoan ở bên cạnh vẫn luôn rất lo lắng, nhưng là bé lại không thể rời đi lúc này, đột nhiên Tiểu Nhạc Nhạc nói cho bé biết, Long Vương tựa hồ có khuynh hướng tẩu hỏa nhập ma......

Tuy rằng Tiểu Nhạc Nhạc không đi ra, nhưng cảm giác của hắn vẫn tồn tại.

Tiểu Hoan Hoan nghe xong ngược lại rất vui vẻ.,

Long Vương nếu như nhập ma , kia còn không phải là cơ hội tốt nhất của bọn họ sao?

Đem Long Vương này cấp giết chết , sau đó bé liền có thể cùng phụ thân trở về.

“Tiểu Hoan Hoan, làm sao vậy?”

Uất Trì Tà Dịch nhìn Tiểu Hoan Hoan vội vã đi như vậy, nên hắn cho rằng có chuyện gì đâu?

“Phụ thân, con nói cho người......”

Tiểu Hoan Hoan không dám trực tiếp nói là do Tiểu Nhạc Nhạc nói, vạn nhất bị cơ sở ngầm của Long Vương nghe được, liền sẽ có phiền toái .

“Ân......”

Uất Trì Tà Dịch đi qua, hắn không biết vì sao, luôn cảm giác thấy có người đang nhìn chằm chằm chính mình.

Hắn nhìn chung quanh, nhưng cũng không có phát hiện cái gì.

“Tiểu nha đầu, chúng ta tựa hồ bị người theo dõi ......”

Không đợi tiểu nha đầu nói chuyện, Tà Dịch liền thấp giọng nhắc nhở nói.

“A, này......”

Tiểu Hoan Hoan rất do dự, nếu như phụ thân thật sự bị người theo dõi, vậy nói lên......

Long Vương đã hoài nghi , mà bé nếu như bây giờ nói ra, kia chẳng phải là thừa nhận Tiểu Nhạc Nhạc đang ở ngay tại trên người bé sao?

Như vậy chẳng những khiến cho chính mình càng thêm nguy hiểm, mà cũng sẽ gián tiếp liên lụy đến phụ thân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.