Chương trước
Chương sau
Edit: voi còi

“Vâng...... Lão hòa thượng kia bị bọn họ mang đi ......”

Quốc sư có chút hổ thẹn, lúc đó hắn không nhìn ra là người đến là ai, cho nên liền chính mình đã trở lại.

Nếu như hắn cũng bị bắt đi, người bên này không biết tin tức lại càng không tốt.

“Cái này......”

Nữ vương có phần lo lắng, nếu như lão hòa thượng rơi vào trong tay Long Vương.

Long Vương kia, có lẽ rất nhanh sẽ biết chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh --

Vậy Uất Trì Tà Dịch và Tiểu Hoan Hoan......

Hai người bọn họ đã biết, khẳng định sẽ về đây.

Hai mắt lo lắng nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh vẫn luôn giống như ngủ say:

“Hinh Nhi, nếu Tà Dịch trở về, vậy chẳng phải là......”

Bọn họ giấu diếm tin tức, cũng là vì Uất Trì Tà Dịch.

Lúc này, sợ là kế hoạch này liền xong rồi.

“Mẫu thân, con phải đi ngay cứu người...... Sở dĩ con trở về, cũng là vì nói cho mọi người một tiếng ......”

Quốc sư biết là chính mình sai lầm, hắn không nên không cẩn thận như vậy.

“Ngươi đi làm cái gì?”

Cửa bỗng nhiên bị người đẩy ra, U Minh vương đi đến, không vui hỏi.

“Ta đi cứu người......”

Ánh mắt Quốc sư cố chấp nói, U Minh vương cười hắc hắc:

“Như thế có ý tứ, ngươi là đi cứu người a, vẫn là đi chịu chết?”

Này...... Tuy rằng thật đả kích người, nhưng thật sự là hắn là không có nắm chắc đem người cứu ra.

“Hiện tại Đông Phương Ngữ Hinh cũng không phải không có việc gì sao? Chẳng qua là nàng mệt mỏi nghỉ ngơi vài ngày...... Các ngươi cũng không cần sốt ruột như vậy ......”

So với việc bọn họ sốt ruột, U Minh vương lại bình tĩnh hơn......

“Hừ......”

Quốc sư hừ lạnh một tiếng, tuy rằng mẫu thân cũng nói chuyện đó cùng U Minh vương không có bao nhiêu quan hệ, nhưng......

Nếu không phải lúc đó hắn ta điểm huyệt Đông Phương Ngữ Hinh, Đông Phương Ngữ Hinh cũng sẽ không như vậy ......

Cho nên, ở trong lòng hắn, U Minh vương này cũng có trách nhiệm.

“Kỳ thật, ngươi xem trạng thái bây giờ của nàng, so với lúc trước còn tốt hơn......”

U Minh vương nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh đang nằm, tuy rằng lúc này nàng hôn mê, nhưng thần sắc lại vô cùng tốt .

Quốc sư cũng nhìn đi qua, là không tệ, nhưng......

Trong lòng hắn vẫn lo lắng như cũ.

“Vậy lão hòa thượng bên kia......”

Hắn là không đi cứu người được, nhưng lại không thể không quản lão hòa thượng kia.

“Long Vương sẽ không làm gì ông ấy đâu ... .....”

Hiện thời mấu chốt nhất là Uất Trì Tà Dịch, nếu như có thể để hắn bình tĩnh một chút, thì tốt rồi......

“Ta cảm giác cũng đúng, nhưng mà, Phong, con nói Long Vương này, đến cùng có nhược điểm hay không a......”

“Không biết......”

“Là người đều có nhược điểm ......”

U Minh vương thật khẳng định nói.

“Ý của ngươi là ngươi có biết nhược điểm của Long Vương?”

Quốc sư nhíu mày nhìn U Minh vương, hắn chính là nhìn hắn ta không vừa mắt.

“Hiện tại ta không biết......”

U Minh vương bất đắc dĩ lắc đầu, nam nhân này, sao đối với bản thân lại có thành kiến lớn như vậy chứ?

“Hừ......”

Nhìn hai người bọn họ đấu võ mồm, nữ vương cũng không biết nói gì, hai người này......

Kỳ thật, nghiêm túc mà nói, bọn họ là có quan hệ huyết thống.

Nhưng mà về điểm quan hệ này, nữ vương không muốn nói cùng bọn họ mà thôi.

Sự tình đã qua đi nhiều năm như vậy, nam nhân kia cũng sớm chết, bà cần gì phải đi lục ra nợ cũ này đây?

Mà U Minh vương bọn họ, coi như là chiếm được trừng phạt .

***********

“Xuyên không, xuyên không, chết tiệt xuyên không......”

Biết Tiểu Lang bọn họ không có khả năng thật sự thay đổi chủ ý buông tha cho kế hoạch lần này ......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.