Cho dù là cha đã quên mình, không tới, nhưng Long vương. . .
Hắn thế nhưng vẫn luôn ghi nhớ chuyện tiểu Nhạc Nhạc , hắn sẽ không cứ biến mất như vậy .
Thật ra, tiểu Hoan Hoan không muốn nhìn thấy Long vương, bé càng muốn thấy cha mình .
Cứ bất đắc dĩ chờ như vậy , mà người đối diện kia , tiếng gào càng lúc càng lớn.
Bọn họ rất thống khổ, sắc mặt hạ nhân đen .
May là bé không cùng bọn họ ở trong một cái phòng nếu không. . .
Người bên kia, cũng thấy tiểu Hoan Hoan không giống
“Sao ngươi không phải là màu đen. . .”
Một người trong đó khó hiểu hỏi.
“Ta. . .”
Tiểu Hoan Hoan không biết nên giải thích thế nào, bé không có trúng độc, đương nhiên sắc mặt cũng rất bình thường.
“Ngươi là cùng bọn với chúng à ?”
Có người căm hận nhìn Hoan Hoan, đây cũng không phải bọn họ lòng dạ hẹp hòi, mà là. . .
Bọn họ đều trúng độc, bỗng nhiên một tiểu hài tử không có trúng độc tới , bọn họ muốn không suy nghĩ nhiều cũng khó khăn nha.
Ta. . . Không phải, ta cũng không phải người của bọn họ. . .”
Tiểu Hoan Hoan giải thích, nhưng đám người này chính là không tin.
Có người còn quá mức hơn , dĩ nhiên vươn cánh tay muốn phải bắt lấy tiểu Hoan Hoan.
“Ta. . . Không, tại sao các ngươi có thể. . .”
Tiểu Hoan Hoan bất an nhìn bọn họ, bọn họ tại sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2450745/chuong-923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.