Chương trước
Chương sau
Trừ phi, có kỳ ngộ.

Cửu Vĩ Hồ bọn họ tuy rằng bá đạo, nhưng là không bản sự đem một người biến thành hồ ly, cho nên......

Hắn nếu muốn cùng Tiểu Hoan Hoan ở cùng một chỗ, một đời một thế, hắn chỉ có cách giúp Tiểu Hoan Hoan tu luyện thành công thì mới có thể.

Nhưng nếu như ấn theo phương pháp tu luyện bình thường, Tiểu Hoan Hoan chính là tu luyện mấy đời cũng chưa chắc có thể .

Cho nên, hắn vẫn luôn đều thật chú ý tới những thứ có khả năng sẽ đối với tu luyện của Tiểu Hoan Hoan có trợ giúp.

Nhưng Tiểu Hoan Hoan còn quá nhỏ, sẽ không hiểu được những cái này, Tiểu Nhạc Nhạc cũng không nói cho bé.

Đông Phương Ngữ Hinh là người lớn, tự nhiên là hiểu được, cho nên hắn sẽ không giấu diếm .

“Nhưng là, làm khó ngươi rồi......”

Đông Phương Ngữ Hinh có chút cảm khái, Tiểu Nhạc Nhạc đối với Tiểu Hoan Hoan, là thật tâm .

Cửu Vĩ Hồ chuyên nhất nàng cũng nghe nói qua, chỉ là, Tiểu Hoan Hoan, bé cũng biết cái gì gọi là tình yêu sao?

“Ha ha, Hinh Nhi, chỉ cần ngươi không ngăn trở chúng ta ở cùng nhau là tốt rồi......”

Tuy rằng, Tiểu Nhạc Nhạc cũng biết Tiểu Hoan Hoan còn quá nhỏ, thân thể hắn cũng không lớn, nhưng hắn đối với chính mình rất có tin tưởng .

“Ta tôn trọng ý muốn của Tiểu Hoan Hoan, Tiểu Nhạc Nhạc cám ơn ngươi......”

Tuy rằng biết Tiểu Nhạc Nhạc có tư tâm , nhưng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ rất cảm kích hắn --

---

“Các ngươi âm thầm quan sát một chút?”

Này......

Sự tình Thành Ý Cư gặp chuyện không may, tuy rằng......

Không có nói ra, nhưng đồ vật bọn họ mất không ít, hơn nữa......

Một đám nhìn như không đáng tiền, nhưng nếu cộng lại, đồng dạng là một con số không nhỏ.

Hơn nữa, việc này trực tiếp ảnh hưởng đến danh dự Thành Ý Cư của bọn họ.

Tuy rằng, danh dự, cũng không chỉ là dựa vào mấy thứ này mà có , nhưng......

Nói tóm lại là rất không tốt , trong lòng Hắc Cẩn Trí thật không thể tiếp thụ, hơn nữa Hắc Cẩn Hứa vẫn luôn đang chờ cơ hội nắm lấy điểm yếu của hắn, cái này khiến hắn vừa vặn bắt lấy.

Hắn muốn tìm ra người đã làm việc này, tựa hồ U Minh vương là người có hiềm nghi lớn nhất.

Nhưng U Minh vương, ai dám đắc tội? Chính là ngay cả Hắc gia bọn họ, cũng chỉ có thể xem hắn như thượng khách mà đối đãi.

Bất quá, U Minh vương tuy rằng đến, nhưng vì xảy ra chuyện này nên hắn còn chưa có kịp đi qua bái phỏng đâu?

“Không có......”

“Vậy U Minh vương bên kia......”

“Thiếu chủ, cũng không có động tĩnh......”

“Khách điếm?”

“Giống nhau đều rất an tĩnh......”

Này thật sự là kỳ quái . Hắc Cẩn Trí nghe xong mày nhăn càng sâu .

Đồ vật bị mất cũng không trân quý, không giống như là chuyện trộm thấy được tài liền lấy......

Mà đồ vật rất nhiều, mất lại chủ yếu là dược liệu, kia chẳng phải là nói ......

Luyện đan sư......

Hắn bỗng nhiên nghĩ tới cái thân phận này nếu như là......

Đúng như lời nói, rất có thể là luyện đan sư làm .

“Đi, tra một chút xem có bao nhiêu luyện đan sư đã ngoài lục giai tới đây......”

Nghĩ tới manh mối nhỏ này, Hắc Cẩn Trí có chút hưng phấn.

“Vâng, thiếu chủ......”

Người nọ lui ra, Hắc Cẩn Trí vẫn như cũ tiếp tục suy nghĩ, hắn bỗng nhiên nghĩ đến hai người --

Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch......

Bọn họ đến thật an tĩnh, hơn nữa, nghe nói thời điểm ở phòng đấu giá, bọn họ đã từng xuống địa hạ xem qua......

Mà Đông Phương Ngữ Hinh, chính là một người luyện đan sư suất sắc.

Một người luyện đan sư......

Chẳng lẽ nói......

Không có khả năng , liền về điểm này dược liệu, nàng hẳn là sẽ không vất vả như vậy đi vào trộm mới đúng a.

Nàng chỉ cần tùy tiện luyện chế một chút đan dược, liền trị giá không ít bạc đâu?

Hắc Cẩn Trí lắc đầu, cảm giác ý nghĩ này của mình có chút không đáng tin cậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.