Quốc sư, nữ vương, Tà Dịch. . . . . .
Võ công của mình tuy rằng kém nhất, nhưng ở thời không này coi như là không tệ , nhưng thành người vô dụng, vậy. . . . . .
Chẳng phải là. . . . . .
Còn cần bọn họ bảo vệ?
Không, nàng không muốn làm một người vô dụng.
U Minh Vương, U Minh Vương. . . . . .
Nàng có thứ gì để cho hắn động lòng hay không ? Ngoại trừ , thân thể của nàng ra?
Có lẽ, sự tình cũng không có hỏng bét như vậy mới đúng .
Đông Phương Ngữ Hinh bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ——
“Ha ha, Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi thật là hiểu rõ rồi chứ? Đồng ý yêu cầu của bổn vương ?”
Có thể gặp lại Đông Phương Ngữ Hinh, U Minh Vương hoàn toàn không ngoài dự tính, hắn cười ha ha .
“U Minh Vương, chuyện ma hạch cấp mười, nói vậy ngươi cũng nghe nói chứ?”
Đông Phương Ngữ Hinh thản nhiên nhìn hắn, bình tĩnh hỏi.
“Đó là đương nhiên. . . . . .”
“Vậy. . . . . . Chuyện học viện Tinh Anh luyện chế đan dược thì sao?”
U Minh Vương này, thoạt nhìn dường như cũng không sốt ruột, điệu bộ giống như, tất cả đều dự tính kỹ càng .
“Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi nghĩ là bổn vương nuôi dưỡng mọi người cho đẹp mắt ?”
Thủ hạ của hắn, có hệ thống tình báo hoàn mỹ nhất , chuyện này hắn càng biết.
“Ha ha, vậy hai chuyện này U Minh Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2450364/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.