Thật sự có thể điên rồi.
Thời điểm lúc trước khi nàng còn làm sát thủ, mỗi lần làm xong nhiệm vụ trở về, bọn họ đều cũng tự mình nhốt mình --
Ổn định lại một chút tâm tình, cũng là khôi phục lại một chút.
Nhưng này bất quá cũng chỉ là vài cái giờ, nhiều nhất cũng chỉ là một ngày......
Đông Phương Ngữ Hinh không dám tưởng tượng, một đứa nhỏ nhử vậy, bị giam ở phòng tối lâu như vậy làm thế nào mà vượt qua được.
Nhưng xem biểu cảm của U Huyền lại cực kì tự nhiên, tựa hồ đã thành thói quen .
“Ngươi rất tuyệt ......”
Đông Phương Ngữ Hinh cổ vũ nói.
“Kia Tiểu Hoan Hoan thì sao? Thời điểm bé làm việc sai, ngươi trừng phạt bé thế nào?”
U Huyền rất hiếu kỳ, Tiểu Hoan Hoan còn nhỏ như vậy, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cho hắn cảm giác thật ôn nhu, hẳn là sẽ không quá đáng như vậy đi?
“Tiểu Hoan Hoan rất thông minh, rất ít mắc lỗi, cho dù là thời điểm làm sai, chỉ cần bé tự nhận thức được chính mình đã sai là được rồi, đấy là còn chưa tính, tiểu hài tử luôn muốn được sủng ái, thế nào lại có thể trừng phạt đây?”
Nàng, tựa hồ không đối với Tiểu Hoan Hoan trừng phạt cai gì a.
Trừng phạt nho nhỏ cũng không tính là cái gì, nhưng tuyệt đối sẽ không thật nghiêm khắc.
“Có mẫu thân thật tốt......”
U Huyền có chút hâm mộ, bất quá nghĩ tới Tiểu Hoan Hoan có một mẫu thân như vậy, hắn lại vì bé cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2450308/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.