Nó lắc lắc đầu, lo lắng nói:
“Cái kia...... Ta...... Không giải được......”
Ai, thật sự là quá vô dụng a, lần đầu tiên mẫu thân của Tiểu Hoan Hoan muốn chính mình làm việc, thế nhưng nó không có làm được.
U Huyền cảm thấy chính mình có chút vô dụng, ô ô, nó cảm giác mất mặt.
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh cả kinh, không thể tưởng được U Huyền là nhi tử duy nhất của U Minh vương, thế nhưng nó cũng không biết giải?
Nhưng cẩn thận nghĩ lại, khả năng cùng võ công có liên quan, võ công của U Minh vương cùng U Huyền không thể so sánh, tự nhiên nó không giải được.
“Vậy...... Công lực của ta bị che, ngươi có thể thử cởi bỏ sao?”
Kết giới ở cửa có chút kỳ quái, bằng không vừa rồi, Mẫn Du Nhiên sẽ không dễ dàng buông tha chính mình như vậy.
Nàng ta đã thử ra bản thân không có võ công, nhưng vẫn không khó xử như cũ.
Vậy chứng minh, cái này là có thể ngăn trở võ công.
Nhưng U Huyền không giống vậy, võ công của no cùng U Minh vương là một đường, nói không chừng có thể......
“Vậy...... Ta thử xem......”
U Huyền vẫn chưa tiến vào như cũ, nó liền đứng ở cửa, đối với Đông Phương Ngữ Hinh làm một cái thủ thế kỳ quái, Đông Phương Ngữ Hinh không nhúc nhích, nhẫn nại chờ nó giúp chính mình giải huyệt.
****************
Đã từng, có một câu cổ ngữ tên là sống một ngày bằng một năm. Nhưng hôm nay, Uất Trì Tà Dịch cảm nhận được cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2450303/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.