“Ai, sao bọn họ lại yên tĩnh như vậy a......”
Nhìn đến cửa đều đóng rồi, Tiểu Hoan Hoan không hiểu hỏi.
Lúc trước, bên ngoài phòng này cũng không an tĩnh như vậy.
Chích lão cũng nhìn thoáng qua, là rất yên tĩnh, thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở mềm mại của bọn họ.
Mặt bà đen lại, đêm động phòng hoa chúc, chẳng lẽ bọn họ đang ngủ sao?
Khó mà làm được, bà muốn tiểu đồ đệ thiên tài a.
Chích lão có chút buồn bực, nhưng bà cũng không có khả năng vụng trộm đi vào......
Hoặc là trực tiếp đá văng cửa, làm cho bọn họ trước động phòng sau đó mới ngủ a.
Tiểu Hoan Hoan nghiêng đầu, không hiểu hỏi:
“Nãi nãi, phụ thân không nên nghe lời như vậy a......”
Chích lão xấu hổ, cái này gọi là nghe lời sao?
Di, không đúng vậy, chẳng lẽ là......
Thân mình của Đông Phương Ngữ Hinh có việc? Không lâu Uất Trì Tà Dịch còn đi qua tìm chính mình nói Đông Phương Ngữ Hinh đang ngủ đâu?
Không được, bà muốn xác định một chút.
“Tiểu Hoan Hoan, gõ cửa......”
Tiểu Hoan Hoan vừa nghe, tự nhiên vui vẻ gõ cửa.
“Ai?”
Tà Dịch phiền chán đứng lên mở cửa, nhìn đến Tiểu Hoan Hoan cùng Chích lão, sắc mặt hòa dịu một ít:
“Chích lão......”
“Hinh Nhi đâu?”
Nhìn y phục của hắn hoàn chỉnh, thần thái có chút uể oải, điều này thuyết minh khẳng định không đúng.
“Đang ngủ......”
“Giờ phút này ngủ?”
Chích lão chau chau mày, trên mặt Tà Dịch có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2450285/chuong-695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.