Uất Trì Nhu Y sợ tới mức vội vàng dập đầu, nàng. . . . . .
Nàng không dám không thừa nhận.
“ Một giấc mộng thật đẹp. . . . . . Uất Trì Nhu Y, vậy bổn vương hỏi lại ngươi một câu, bây giờ giấc mộng của ngươi có còn ở đây không? Không cần tính toán dùng lời nói dối đến lừa gạt bổn vương, bổn vương không ngại, thu hồi lại tất cả những thứ từng đưa cho ngươi. . . . . .”
Tay hắn bỗng nhiên nắm lại thành nắm tay, Uất Trì Nhu Y sợ tới mức vội vàng gật đầu:
“Vẫn còn. . . . . . Vương, Uất Trì Nhu Y sẽ hết sức buông . . . . . .”
Nàng không dám nói dối, chỉ có thể thừa nhận.
Nhưng thừa nhận , trong lòng vẫn rất lo lắng , rất sợ hãi như cũ , nàng không biết bước tiếp theo U Minh vương sẽ làm như thế nào.
“Ha ha, không sai, là một nữ nhân thông minh , chẳng qua là, vì sao phải buông xuống chứ?”
U Minh vương kia thì thào nói xong, dường như là lầm bầm lầu bầu, Uất Trì Nhu Y vừa nghe, không thể tin được ngẩng đầu:
“Vương, ý của ngài là . . . . .”
“Bổn vương, có lẽ có thể thành toàn ngươi. . . . . .”
Thành toàn nàng?
Ánh mắt của Uất Trì Nhu Y sáng ngời, nhưng vừa nghĩ lại——
Hôm nay, Uất Trì Tà Dịch và Đông Phương Ngữ Hinh ở Thiên Thương Đảo thành thân, đây chính là trước mặt tất cả mọi người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2450256/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.