Chương trước
Chương sau
Thời điểm vừa rồi không so đo, là vì hắn chưa bái đường xong, lúc này đã bái đường xong rồi, hắn phải hảo hảo nhìn xem là thần thánh phương nào.

Bọn họ là ai, tuy rằng hắn biết, nhưng U Minh vương để cho bọn họ mang theo mặt nạ, đã nói lên hắn có tâm muốn che chở bọn họ .

Muốn từ trong tay U Minh vương cướp người, có chút khó khăn.

“Bất quá là hộ vệ của bổn vương mà thôi......”

U Minh vương cười hắc hắc:

“Tà Dịch, ngươi còn chưa đi động phòng sao? Bổn vương muốn náo động phòng a......”

“U Minh vương, chuyện náo động phòng này, tựa hồ không giống như là chuyện mà U Minh vương thích......”

Tà Dịch bỗng nhiên nghĩ đến tình huống ngày đó, U Minh vương nhưng là rất thích nữ nhân .

Hay nói cách khác hắn là háo sắc, thời điểm ban ngày cũng cùng Mẫn Du Nhiên cái kia......

Lúc này hắn đi qua, chẳng lẽ?

Lại nhìn về phía U Minh vương, quả nhiên ánh mắt hắn thường xuyên nhìn về phía Đông Phương Ngữ Hinh.

Mà Mẫn Bá Thiên......

Người này, vừa thấy chính là loại người không có hảo ý......

Nhưng hắn vẫn không chắc ý đồ của bọn họ.

“Ha ha, bổn vương thấy ngươi cũng là người có thiên phú, cho nên có chút hiếu kỳ. Uất Trì Tà Dịch, ngươi sẽ không keo kiệt như vậy đi?”

U Minh vương hắc hắc cười, hắn đều đã như vậy nói, người Thiên Thương đảo cùng Uất Trì Tà Dịch có thể nói như thế nào?

Ánh mắt Đông Phương Ngữ Hinh u ám, nàng biết mục đích của U Minh vương không đơn thuần, nhưng hắn tới là vì cái gì chứ?

Không đúng, thật sự không thích hợp.

Hắn nhất định là có ý đồ .

“Tà Dịch, cẩn thận một chút......”

Đông Phương Ngữ Hinh nhắc nhở Tà Dịch, Tà Dịch gật gật đầu, hắn tự nhiên biết.

Tuy rằng lúc này cự tuyệt thì cho thấy hắn có vẻ có chút keo kiệt, nhưng cùng U Minh vương bọn họ, cũng không cần phải quá khách khí.

“Ha ha, ta để ý......”

Uất Trì Tà Dịch trực tiếp cự tuyệt, U Minh vương sửng sốt, sắc mặt nhất thời đen:

“Kia, ý tứ thiếu đảo chủ là không chào đón bổn vương ?”

Hắn rõ ràng biết Thiên Thương đảo không chào đón bọn họ, nhưng vẫn đến , còn hỏi như vậy.

Nếu, Uất Trì Tà Dịch trả lời là đúng vậy nói, kia......

Nói không chừng, lại có một hồi phong ba --

“Tự nhiên là không......”

Tà Dịch vừa định nói không chào đón, Đông Phương Ngữ Hinh lại nhéo bàn tay hắn một chút, cách khăn hỉ cười nói:

“Tướng công, U Minh vương là khách quý, hắn tới là vinh hạnh của Thiên Thương đảo chúng ta, làm sao có thể không chào đón đây? Phụ thân, U Minh vương đại giá quang lâm, ngài còn không mau chóng chiêu đãi mời U Minh vương đi yến hội sao?”

Lời này, nói hợp tình hợp lý, một giọt nước cũng không rỉ , đảo chủ vừa nghe, vội vàng đi qua tiếp đón U Minh vương.

Thời điểm vừa rồi, hắn cũng muốn đi ra , nhưng trong lòng lại đối với U Minh vương có một loại bản năng kháng cự.

Cho nên......

“U Minh vương có thể đến Thiên Thương đảo tham gia hôn lễ của tiểu nhi lão phu thật cao hứng, U Minh vương, thỉnh......”

Đảo chủ vội vàng đi qua mời U Minh vương, nhân gia đều đã như vậy nói, U Minh vương cũng không tiện tiếp tục mặt dày mày dạn đi theo.

Hắn vừa rồi cố ý muốn khiến cho Uất Trì Tà Dịch tức giận, làm hỏng chuyện tình

Mà mục đích của hắn, vốn cũng đã đạt được, nhưng không nghĩ tới thế nhưng Đông Phương Ngữ Hinh nói mấy câu lại có thể trwucj tiếp hóa giải .

Nữ nhân này, tựa hồ cũng không chỉ có thiên phú luyện đan, thiên phú phối độc dược, thậm chí......

Đối nhân xử thế, đều cũng là một cao thủ cường hãn.

Hắn......

Ánh mắt U Minh vương tối sầm lại, trong lòng đều luôn tồn tại cái ý muốn kia, giờ lại càng thêm kiên định.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.