Chương trước
Chương sau
Edit:..Lam Thiên..

“Vương......”

Nhìn thấy U Minh vương tới, Mẫn Du Nhiên vội vàng đi qua nghênh đón.

Cùng U Minh vương ở chung với nhau một thời gian dài, nàng rốt cục cũng đã biết Nhu Y vì sao lại hận chính mình như vậy.

Ha ha, nguyên lai......

Võ công của nàng đã khôi phục được một nửa, mà một nửa này, toàn bộ đều do công lao của U Minh vương.

Mẫn Du Nhiên vốn là luyện đan sư, từ lúc còn rất nhỏ liền đã tiếp cận với luyện đan, đối với kiến giải về luyện đan, nàng thậm chí so với Đông Phương Ngữ Hinh đều hiểu sâu hơn.

Tuy rằng hiện tại Đông Phương Ngữ Hinh lợi hại hơn Mẫn Du Nhiên, nhưng......

Thời gian nàng tiếp cận dù sao cũng ngắn hơn một chút, kinh nghiệm tự nhiên cũng kém một ít.

Mẫn Du Nhiên cũng biết có rất nhiều đan dược có thể khôi phục công lực, chính nàng cũng có thể luyện chế.

Nhưng......

Biện pháp như U Minh vương, nàng vẫn là lần đầu tiên thấy qua.

Thân thể hắn, tựa hồ có yếu tố đặc thù. Mỗi lần cùng hắn ở cùng nhau, sau khi làm xong chuyện kia, sau đó ăn xuống đan dược hắn đưa, tổng cảm giác công lực sẽ khôi phục một cách khó hiểu.

Thời điểm lúc đó Nhu Y......

Sự kiện kia, tuy rằng không có phát sinh ở Đan học viện, nhưng ở Tinh Anh học viện cũng lan truyền rất huyên náo , chuyện của Nhu Y nàng tự nhiên cũng rất rõ ràng.

Nhu Y, hẳn là cũng là bởi vì nhờ U Minh vương mới có thể khôi phục đi?

Võ công của nàng, thậm chí còn tăng lên không ít.

Cho nên, thời điểm nàng phải rời đi, nàng mới có thể thống hận chính mình như thế.

Tại thời điểm, nàng cũng không biết, về sau......

Nếu là, về sau cũng có người thay thế chính mình như vậy, giống nhau nàng cũng sẽ tức giận .

Mẫn Du Nhiên mềm mại nói xong, U Minh vương tâm tình không sai:

“Đông Phương Ngữ Hinh là người của Đan học viện?”

Hắn đột nhiên hỏi nói, Mẫn Du Nhiên sửng sốt một chút, nàng không rõ U Minh vương làm sao có thể bỗng nhiên hỏi tới Đông Phương Ngữ Hinh.

“Xem như là vậy đi......”

Mẫn Du Nhiên thản nhiên nói xong, trong lòng nàng có chút lo lắng, U Minh vương sẽ không phải là......

Nhìn trúng Đông Phương Ngữ Hinh đi?

Nếu là nàng, nàng......

Mẫn Du Nhiên có chút khó chịu , Đông Phương Ngữ Hinh, nàng cùng nàng giao thủ qua vài lần, tựa hồ không lần nào chính mình thắng lợi .

“Xem như?”

U Minh Vương chau chau mày, không quá hiểu nhìn Mẫn Du Nhiên.

“Nàng là người của Đan học viện , nhưng nàng chưa chính thức gia nhập, liền......

Vương, ngươi cũng biết, ta cùng nàng liền đến địa phương kia......”--

Mẫn Du Nhiên mềm mại nói xong, người cũng đã đi tới, từ từ, tựa vào trên người U Minh vương .

U Minh vương cũng không có cự tuyệt, hắn một phen nắm lấy eo nhỏ của Mẫn Du Nhiên, ha ha cười nói::

“Kia cũng phải......”

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không xem như là người của Đan học viện, thời gian nàng học làm luyện đan sư cũng không quá dài......

Này, vốn là một nữ tử cực kì bình thường, nhưng......

Thế nhưng lại có thể phá giải độc dược của chính mình.....

U Minh vương trầm tư , đây là do vận khí, hay là bản lãnh thật sự?

Nếu là, bản lãnh thật sự, người kia......

Hoặc là để chính mình sở dụng, hoặc là chỉ có chết.

Hắn bên này, am hiểu nhất chính là các loại độc dược.

Hắn cũng không muốn độc dược chính mình sở hữu, đều không có chỗ hữu dụng.

“Vương......”

Nếu đổi thành là trước kia, U Minh vương đã sớm chủ động cùng nàng thân thiết .

Nhưng lúc này, dễ nhận thấy hắn có chút không yên lòng .

Mẫn Du Nhiên có chút lo lắng, võ công của nàng......

Cũng chưa có hoàn toàn khôi phục đâu?

Tuy rằng hiện tại nàng đã có thể triệu hồi ra hỏa để luyện đan , nhưng dựa vào đan dược của chính mình luyện ra!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.