Edit:..Lam Thiên..
Tự nhiên biết tâm trận đối một người bày trận có ý nghĩa như thế nào.
Nàng không có bản lãnh phá trận, thế nên......
Nàng dùng hiểu biết của chính mình, trực tiếp đánh hắn.
Ha ha, đây chính là muốn mạng của hắn a.
Trận cùng người, có đôi khi tương thông với nhau, người mà chết, trận pháp tự nhiên cũng liền được giải.
Nhu Y......
“Gia gia, Nhu Y chỉ là nhất thời hồ đồ, gia gia......”
Nhu Y khóc nói xong, Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng nhìn nàng.
Nhất thời hồ đồ, nói thật sự là dễ nghe!
Nếu là bọn họ không kịp thời chạy tới, kia Thiên Thương đảo......
Bọn họ không dám tưởng cái hậu quả kia.
Nhưng Nhu Y thật sự là người của tam trưởng lão, nên để hắn tự xử trí là tốt nhất.
“Tam trưởng lão, ngươi muốn xử trí thế nào?”
Đảo chủ nhìn Nhu Y liếc mắt một cái, nữ tử này......
Hắn lúc đầu như thế nào lại thích nàng như vậy? Thậm chí......
Hắn còn nghĩ tới, không cần Đông Phương Ngữ Hinh, hắn muốn nàng là người bồi Uất Trì Tà Dịch.
May mắn, chính mình lúc đó không có cố chấp, bằng không......
Nữ nhân như vậy, tùy tiện lấy một cái cớ là có thể phản bội, căn bản không đáng tin cậy.
“Ấn, chiếu theo quy củ làm đi......”
Tam trưởng lão cũng đau thấu tâm , võ công của hắn lúc này đã không còn bao nhiêu .
Hắn không có giải dược, điều kiện của Đông Phương Ngữ Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2450122/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.