Chương trước
Chương sau
Edit: voi còi

Nhưng điều kiện tiên quyết, cũng là phải có biện pháp khắc chế chân khí của hắn.

Nếu là nghiên cứu không được, vừa thấy mặt, chịu thiệt vẫn là bọn họ.

“Biện pháp này không tệ, ta đồng ý......”

Trong lòng Uất Trì Tà Dịch sốt ruột, nhưng lúc này sốt ruột cũng không có tác dụng gì.

Chẳng bằng, bàn bạc kỹ hơn?

“Được, vậy chúng ta liền nhanh chóng chuẩn bị một chút, xuất phát đi......”

Nữ vương cũng đồng ý, hiện tại càng ngày bà càng bội phục Đông Phương Ngữ Hinh.

Nha đầu kia đầu óc rất linh hoạt, người bình thường, căn bản liền theo không kịp tiết tấu của nàng được.

Mà Đông Phương Ngữ Hinh, cũng không đắc ý, chuện dọc theo đường đi này, không biết nhiều lắm.

“Trước không vội...... Ta nghĩ, vì tránh cho chúng ta gặp được tình huống bỗng nhiên bộc phát, trước tiên chúng ta tìm một nơi có thể ẩn nấp, ta muốn làm chút đan dược….”

Theo thời không kia trở về, cũng chưa có thời gian bổ sung đan dược, đan dược tiêu hao không ít.

Mà muốn tiếp xúc bệnh nhân, tất nhiên có khả năng thân thể mình cùng bọn họ tiếp xúc, bọn họ có bốn người, bảo trì thực lực rất quan trọng.

“Nhưng mà, Tà Dịch, về sau chàng không cần chuyện gì đều xông lên đầu tiên, đặc biệt dọc theo đường đi này, gặp được chuyện gì, ba người chúng ta lên trước......”

Đông Phương Ngữ Hinh lo lắng dặn dò.

“Không, Hinh Nhi, ta lên trước......”

Hắn là nam nhân, làm sao có thể để Đông Phương Ngữ Hinh xông vào phía trước đâu?

“Chân khí của Mẫn Bá Thiên đối với người Thiên Thương đảo có tác dụng, mà trong thân thể chàng, có máu thuần khiết nhất của Thiên Thương đảo......”

Đông Phương Ngữ Hinh liếc trắng mắt, nàng không phải cố ý che chở hắn, nhưng......

Có sự tình không thể không đề phòng chút, ngộ nhỡ Tà Dịch cũng bị thương, sức chiến đấu của bọn họ có thể rơi xuống không ít.

“Đúng, Tà Dịch, nghe lời Hinh Nhi ......”

Nữ vương gật gật đầu, Đông Phương Ngữ Hinh rất cẩn thận, chuyện như vậy đều muốn đến.

“Ta......”

Để cho hắn giấu ở phía sau, hắn vẫn có chút khó chấp nhận được như cũ.

“Ba người chúng ta cùng Thiên Thương đảo không có bao nhiêu quan hệ, Tà Dịch, nghe ta, thời điểm cần chàng ra tay, ta tự nhiên sẽ nói cho chàng......”

Đây chỉ là Đông Phương Ngữ Hinh đoán, nhưng có đôi khi, đoán cũng rất quan trọng.

“Chính là a, Tà Dịch, ngươi nghe Hinh Nhi đi.”

Quốc sư cũng đi qua khuyên nhủ, Tà Dịch bất đắc dĩ gật gật đầu, nếu hắn tiếp tục cố chấp, vậy thì bọn họ càng thêm phiền toái.

Chỗ này cũng không an toàn, bọn họ nghỉ ngơi trước một hồi, đợi đến lúc trời tối, vài người mới lặng lẽ đứng dậy, có Sư vương tìm kiếm nơi ẩn nấp.

Sư vương đối loại địa phương này tự nhiên rất nhạy cảm, rất nhanh, tìm đến.

Đông Phương Ngữ Hinh để cho bọn họ nghỉ ngơi, chính mình nhanh chóng luyện chế một ít đan dược cần thiết --

Tà Dịch xem bóng dáng bận rộn của nàng, trong lòng tràn đầy cảm động:

“Hinh Nhi, bỗng nhiên ta cảm giác ta thật hạnh phúc......”

Một lần tẩu hoả nhập ma kia, không nghĩ tới thế nhưng tìm được người thê tử tốt như vậy, thật sự là phúc phận đã tu luyện mấy đời.

“Ta cũng rất hạnh phúc......”

Đông Phương Ngữ Hinh hơi hơi cười, nhìn ngũ quan hoàn mỹ của Tà Dịch, thấp giọng nói:

“Chẳng qua, tiếc nuối duy nhất là chàng lớn lên quá đẹp trai , trêu chọc nợ hoa đào nhiều lắm......”

Tuy rằng, những chuyện như vậy thật đáng ghét, có đôi khi làm cho nàng cũng có chút oán giận, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ tới buông tha cho hắn đâu?

“Ta đây hủy đi được không?”

Uất Trì Tà Dịch không chút nghĩ ngợi ......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.