Edit: voi còi
Tà Tâm thân thiết dặn, Nhu Y vừa nghe, càng là kích động:
“So với lúc trước còn cao hơn?”
Trên đời này, có chuyện kỳ quái như vậy sao?
“Đúng, nghe nói như thế, công lực của U Minh vương này, vốn không giống như chúng ta ......”
Hắn cũng đoán không ra, nhưng nếu là giao thủ, mười người như hắn cũng không phải đối thủ của U Minh vương.
U Minh vương không có hùng tâm xưng bá thế giới, hoặc là đang chờ đợi cái gì, nếu như hắn đi ra ngoài, nói không chừng, thật sự có thể thống nhất thế giới bên ngoài đấy?
“Vậy...... Vậy thật tốt quá......”
Võ công của Nhu Y, bây giờ cũng rất khó nâng lên.
Nếu như đề cao một chút, vậy tự nhiên là thu hoạch ngoài ý muốn, nàng đều phải cám ơn hai người bọn họ --
Tuy rằng, ở trong lòng, nàng vẫn hận bọn họ như cũ.
Chẳng qua, bọn họ đã chết, cùng một người chết, tự nhiên không có gì hay mà so đo --
*****************
Vô dụng!
Toàn bộ vô dụng!
Lúc này, không chỉ là Đông Phương Ngữ Hinh, chính là Hoan Hoan, nữ vương, quốc sư, đều không thể nghĩ được biện pháp đi qua.
Bọn họ đã cùng pho tượng Địch Thêm cắt đứt, mà pho tượng kia, lúc này cũng không nói chuyện, giống như luôn luôn là một pho tượng vậy.
“Hoan Hoan, Tiểu Hỏa Cầu con còn có thể liên hệ không?”
Đông Phương Ngữ Hinh không còn cách nào khác, chỉ có thể chờ mong Tiểu Hỏa Cầu của Hoan Hoan.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2449855/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.