Chương trước
Chương sau
Phải biết rằng tình huống bây giờ như vậy, đừng nói là nữ tử, chính là nam nhân bình thường gặp cũng tuyệt đối sẽ thất kinh.

Chính là, nàng, một cái thiếu nữ tử, lại có thể làm đến như vậy, dân chúng chấn kinh rồi.

“Ai, chỉ biết nàng không có kết quả tốt......”

Trong đám người, một lão bá thở dài, nói.

“Ngươi làm sao mà biết nàng không có kết quả tốt?” Có người tò mò hỏi, lão bá kia lắc đầu, thở dài:

“Vừa rồi hai vị Vương gia và Thái tử đồng thời đi qua muốn tham gia cầu thân?”

Tất cả mọi người gật đầu, bởi vì vừa mới sự tình, bọn họ cũng đều thấy được .

“Cái này đúng rồi, ngươi nói này hoàng tử có thể cùng người bình thường chúng ta giống nhau sao? Bọn họ nếu là náo đến hoàng thượng kia, ngươi nói hoàng thượng đáp ứng ai? Nữ nhân như vậy, mặc kệ xuất sắc như thế nào, cũng cũng chỉ có thể là cái yêu nghiệt ......”

Lời này, tuy rằng nói có chút vớ vẩn, nhưng......

Mọi người trầm mặc, hai mắt thương hại xem nữ tử trên xe, lúc trước, nàng sai địa phương, dĩ nhiên là này......

Địa điểm hành hình được bố trí ở chợ bàn thức ăn trong thành, lúc này đã chuẩn bị tốt đài cao, phía dưới là một đống củi lớn, một hồi xe chở tù tới được, người bị đưa đến đỉnh đài cao, đốt lửa thiêu là xong việc.

Thiêu sống a...... Hoàng thượng, quả nhiên là nhẫn tâm a.

Cho dù là người ta quyến rũ nhi tử của ngươi, thế nhưng ngươi cũng không cần phải như vậy ......

Hung ác a? Một ly rượu độc, hoặc là một dải lụa trắng, thậm chí là chặt đầu đều so với cái này muốn nhân từ hơn nhiều.

Nếu là thời điểm bình thường, xe chở tù trải qua, lá rau trứng thối gì gì đó, đã sớm quăng đầy, chính là hôm nay đã có điểm đặc biệt, thế nhưng không ai lộn xộn.

Nữ nhân này, tuy rằng thanh danh lớn, nhưng nói đến cùng cũng rất gần gũi bọn họ.

Mọi người luôn luôn là ngu muội thích xem náo nhiệt, thế nhưng khó được không hạ thủ được.

*****

“Phụ hoàng, người không thể làm như vậy, không thể......”

Tứ vương gia quỳ trên mặt đất, nghe được Đông Phương Ngữ Hinh đã bị bắt đi ra ngoài, chuẩn bị bị thiêu chết, thế nhưng hắn khóc lên.

“Phụ hoàng, nàng là vô tội ......”

Lục vương không có rơi lệ, chính là sắc mặt lạnh hơn, làm cho người ta không dám tới gần.

Thái tử cũng là cúi đầu quỳ, không có lên tiếng, tựa hồ hết thảy cùng hắn không quan hệ, dường như cái nữ nhân kia hắn cũng không nhận thức.

“Đừng nghĩ liên hệ người của các ngươi, hoàng cung này, trẫm đã phong tỏa toàn bộ, đừng nói là một người, chính là một cái ruồi bọ cũng bay không ra......”

Hoàng thượng nhàn nhạt ngồi, nữ nhân như vậy không thể lưu lại, ông đã an bày xong, làm sao có thể cho phép bọn họ tiểu tử này phá hỏng?

“Phụ hoàng......”

Tứ vương gia vô lực nhìn hoàng thượng, hắn thế nào cũng không nghĩ đến ông ấy thế nhưng sẽ muốn giết chết Đông Phương Ngữ Hinh a......

Nếu là biết sớm như vậy...... Hắn sẽ rời khỏi sao?

Thành toàn Đông Phương Ngữ Hinh trở thành đệ tức (em dâu) hoặc là tẩu tử của hắn sao?

Để tay lên ngực tự hỏi, thế nhưng hắn làm không được.

Cùng thời gian đó, Đông Phương Ngữ Hinh đã bị người đưa lên trên đài cao, bên cạnh có thị vệ cầm cây đuốc, chỉ cần đốt, nhiều củi đốt như vậy, hơn nữa là trải qua xử lý , chính là thiên vương lão tử cũng đừng nghĩ cứu chính mình.

“Hoàng thượng, ngươi đã nói lúc ta chết, sẽ để ta gặp mặt nữ nhi, ta không phản kháng, hiện thời, ta sẽ chết, nữ nhi của ta đâu?”

Đông Phương Ngữ Hinh lạnh giọng nói, ha ha, không thể tưởng được, có một ngày nàng thế nhưng sẽ ở trước mắt bao người bị thiêu chết.

Hiện thời tình thế thật ác liệt, muốn cứu nàng, trừ phi là nữ nhi lộ diện sau đó trực tiếp dập tắt cây đuốc trong tay thị vệ kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.