Đông Phương Ngữ Hinh thấp giọng nói xong, trong mắt có chút ướt át, nàng không biết Hoan Hoan vì sao sẽ chạy đến, càng không biết làm sao bé có thể đột nhiên phát sốt.
Nàng chỉ biết là, lúc nhìn đến bé, tìm được bé, tâm của nàng mới đột nhiên kiên định lên.
“Chăm sóc bé, rất mệt sao?”
Uất Trì Tà Dịch trầm giọng hỏi, hắn luôn luôn đều có cảm giác Đông Phương Ngữ Hinh không phải một mẫu thân tốt, quan tâm đối với Hoan Hoan không đủ, chiếu cố không chu toàn.
“Làm sao có thể mệt đâu? Bé là thân nhân duy nhất của ta, duy nhất ......”
Đúng vậy, duy nhất, tướng quân phủ kia, người có quan hệ huyết thống với nàng không ít, thế nhưng, bọn họ cũng không xứng làm thân nhân của nàng.
“Cái boét này của Hoan Hoan ......”
Hai mắt lại nhìn về phía cái bớt đỏ thẫm kia, Uất Trì Tà Dịch thử hỏi.
“Từ nhỏ đã có a, giống như là một con bươm bướm nhỏ! Uất Trì Tà Dịch, có phải rất xinh đẹp hay không? Lúc Hoan Hoan vừa sinh ra màu sắc của con bướm này mới thâm chứ, nhưng khi bình thường màu sắc cũng rất nhạt, chỉ có lúc phát sốt, mới có thể rõ ràng như vậy ......”
Có lẽ, mỗi nữ nhân đều giống nhau, cực kỳ thích nhất, chính là nói chuyện về đứa nhỏ của chính mình.
Mà Đông Phương Ngữ Hinh, mặc kệ bình thường là một người bá đạo cỡ nào, gặp được Hoan Hoan gặp chuyện không may, trong lòng cũng liền phá lệ nhu nhược.
“Phải không?”
Bươm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/2449057/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.