“Kia... Nếu tam hoàngtử thật sự đổi ý, một văn bạc cũng không đồng ý cho Đại tiểu thư, vậyphải làm sao bây giờ?” Kỳ thực tự đáy lòng Hồng Thược cũng mong Đại tiểu thư mở y quán, nàng cảm thấy chuyện này thật kỳ diệu, ngay cả nàng cũng đắc ý.
“Ngươi vừa nói... Ta thật đúng lo lắng...Không được, taphải đi tìm hắn nói rõ ràng.” Thượng Quan Khinh Vãn nhìn sắc trời bênngoài đã nhá nhem, nếu nàng chuồn êm ra ngoài, cũng sẽ không bị pháthiện.
“Nhưng Đại tiểu thư, người muốn đi đâu tìm hắn?” Đôi mithanh tú của Hồng Thược hơi nhíu, nhìn trời sắc đã trễ, tiệm đồ cổ củaNam Cung Nguyên Thác hẳn đã đóng cửa rồi.
“Trước đi Tiệm đồ cổ xem.” Sắc mặt Thượng Quan Khinh Vãn bình tĩnh như nước, nhưng không giấu được nội tâm sốt ruột.
Đoán được tâm tư chủ tử, Hồng Thược buông mắt hạnh hơi hơi suy nghĩ mấy giây sau nói: “Đại tiểu thư muốn đi thì đi, giả nam trang tốt, trên đườngchú ý an toàn, nơi này giao cho nô tì ứng phó.”
“Ngươi...”Thượng Quan Khinh Vãn quả thật muốn chuồn đi, nhưng nghĩ đến nếu lại bịphát hiện, người chịu thiệt vẫn là tỳ nữ bên người Hồng Thược.
“Nô tì tự có biện pháp.” Hồng Thược thấp giọng nói, miệng nhỏ kề sát tainàng nhỏ giọng nói chút chuyện, khóe môi hồng nhuận của Thượng QuanKhinh Vãn khẽ cong lên, vui vẻ cười ra tiếng.
“Không nghĩ tới nha đầu ngươi còn có chút tâm nhãn, không sai không sai...”
“Tiểu thư, rốt cuộc người đang khen nô tì hay chê nô tì vậy?” Hồng Thược cóchút thẹn thùng đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-co-thai-phu-than-phuc-hac-thien-tai-bao-bao/2391881/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.