Giờ phút này, đôi mắt lãnh liệt của Thượng Quan Gìa giống như phảng phất qua hai đạo dao sắc, nếu như ánh mắt có thể giết người, Cao Hùng đã không biết chết bao nhiên lần:”Long Cửu, bắt hắn trói lại cho lão phu.” Tiếng nói cứng rắn vang lên, Long Cửu nghe theo chỉ thị xông lên, không ngờ với thân thủ của hắn, căn bản ngay cả chạm cũng không thể chạm đến thân thể của Cao Hùng, thân hình cao gầy của nam tử chỉ là thoáng một cái, liền tránh thoát đột kích của hắn.
“Thừa tướng đại nhân dựa vào cái gì sai người bắt ta?” Cao Hùng nhún nhún vai, dáng vẻ của hắn, rất xứng với bộ cẩm bào mạn đà la đỏ như lửa kia, vừa nhìn khiến cho người cảm thấy không phải là loại người tốt gì.
“Thì ra là có một chút công phu… Hừ! Lão phu bình sinh hận nhất chính là dâm tặc, hôm nay nói cái gì cũng phải đem ngươi bắt đi trình quan.” Thượng Quan Gìa tức giận đến nổi ngực phát đau, hận không thể đem Cam Hùn trước mắt bầm thành vạn đoạn.
“Tại hạ không phải dâm tặc, tuy có chút quyền cước công phu, nhưng cũng không có làm qua chuyện thương thiên hại lý gì, Thừa tướng đại nhân dựa vào cái gì bắt ta đi trình quan.” Khoé môi của Cao Hùng ngậm cười, tiếp theo lại nhìn về hướng Thượng Quan Nghê Diệu, khinh cười ra tiếng:”Diệu nhi, là nàng hẹn ta gặp nhau ở hậu hoa viên, lúc này hãy mau giải thích cho phụ thân nàng biết đi…”
Cả người của Thượng Quan Nghê Diệu vẫn còn mơ hồ, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-co-thai-phu-than-phuc-hac-thien-tai-bao-bao/2391793/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.