Thẫm Tĩnh Sơ bị sự việc này làm giật mình, vội vàng vịn Ninh thị hỏi: "Mẫu thân, người không sao chứ?" Lại quay người phân phó nói: "Mau mời đại phu!"
"Đừng. . ." Ninh thị đau đớn khó nhịn, thật vất vả mới nói ra được một câu.
"Mẫu thân, người bị đau đến như vậy, còn không mời đại phu?" Nhìn thấy nha hoàn còn đang ngu ngơ tại chỗ, không để ý đến dáng vẻ nàng quát to một tiếng: "Còn không mau đi!"
"Đừng!" Sắc mặt Ninh thị càng lúc càng tái nhợt, bờ môi phát run, trên trán từng tầng mồ hôi rơi xuống, khó khăn hít lấy một ngụm không khí, rồi cố gắng ngăn lại.
Thẫm Tĩnh Sơ đành phải lại để nha hoàn trước đứng đấy, vịn lấy Ninh thị nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Mẫu thân, thân thể người không khỏe, phải mau mau tìm đại phu, tại sao lại không cho nữ nhi đi mời đại phu?"
Ninh thị khó khăn nói ra từng chữ: "Phụ thân con. . ." Cơn đau lại truyền đến khiến nàng không thể tiếp tục nói chuyện.
Trong nháy mắt Thẫm Tĩnh Sơ đã hiểu ra.
Thật vất vả phụ thân mới ngủ lại một đêm với mẫu thân, nếu mời đại phu, phụ thân sẽ không đụng vào mẫu thân, tự nhiên sẽ để cho mẫu thân hảo hảo nghĩ ngơi, như vậy phụ thân đêm nay phụ thân sẽ không ngủ lại Cẩm Uyển nữa.
Mẫu thân đợi lâu như vậy, cuối cùng đêm nay phụ thân mới ở lại Cẩm Uyển, đương nhiên mẫu thân không muốn nước đã đun sôi mà vịt lại vỗ cánh bay mất.
Vì phụ thân, mẫu thân cố gắng chịu đựng từng cơn đau hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-bon-be-nhieu-viec/188608/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.