Namnữthụ thụ bất thân, cho dù có là huynh muội ruột thịt thì cũng như thế. Đừng nói trước mặt người khác ôm ôm ấp ấp, khi tròn bảy tuổi sẽ không được ở chung một phòng, nếu không sẽ tổn hại đến thanh danh. Hôm nay Thẫm Tĩnh Sơ lại không chú ý đến lễ nghi, đứng trong đình viện thân mật cùng với Thẫm Nguyên Huân, nếu để cho người khác trông thấy khẳng định sẽ bị phạt.
Không chỉ có như thế, Thẫm Tĩnh Sơ sẽ bị người ta đánh giá là một người có hành vi phóng đãng, không biết liêm sỉ ô danh.
Lúc này Thẫm Tĩnh Sơ mới buông Thẫm Nguyên Huân, sửa sang quần áo, nhẹ nhẹ ho hai tiếng rồi nói: "Hôm nay ta có chút bị kinh hãi, ca ca chỉ là an ủi ta một chút mà thôi."
Ánh mắt liếc qua nhìn sang Thẫm Nguyên Thanh: "Huống chi cái này là thanh danh củanữtử Thẫm gia, nếu như người nào đó có những lời bất hảo với ta, thì cũng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của các thứ tỉ muội, sợ là được ít mấtnhiều."
Sao Thẫm Nguyên Thanh lại không hiểu được ý tứ trong lời nói của Thẫm Tĩnh Sơ được? Hắn khẽ hừ một tiếng, cũng không nói lời nào.
Thẫm Tĩnh Sơ nhìn mặt hắn, đại khái hắn sẽ không ăn nói lung tung, liền không để ý tới hắn nữa, quay người đối diện với Thẫm Nguyên Huân rồi nói: "Ca ca, Tĩnh Sơ đang muốn đi thỉnh an tổ mẫu, nếu ca ca rãnh, có thể cùng đi với Tĩnh Sơ được chứ?"
Thẫm Nguyên Huân gật đầu cười nói: "Đi thôi!" Hai người kề vai sát cánh cùng nhau đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-bon-be-nhieu-viec/188604/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.