Nghỉ ngơi xong, Thẩm Tĩnh Sơ cùng Noãn Tuyết đi tới Vinh Uyển. Thu Ngân thông báo một tiếng, hai ngưới theo thứ tự bước vào. Bên trong, cơ bản đã đến đông đủ, Thẩm Tĩnh Sơ đi tới thỉnh an lão phu nhân, lại nhìn vào Thẩm Tĩnh Thu: “Ồ, làm sao Thu muội muội lại thay quần áo? So với trước kia, dường như càng xinh đẹp.”
Đâu chỉ thay đổi quần áo mới, ngay cả vật trang sức trên đầu, gương mặt cũng là tỉ mỉ chỉnh sửa, so với lúc trước, càng tinh xảo hơn, làm cho người ta nhìn không rời.
Thì ra, trước giờ Thẩm Tĩnh Thu che giấu chính mình. Hóa ra, gương mặt có vẻ bình thường, qua lần thay đổi này, ngay cả nàng cũng không nhịn được nhìn nhiều lần.
Thẩm Tĩnh Thu có chút ngượng ngùng, nàng trở về là cố ý thay quần áo. Chờ “Tứ gia” cứu nàng lúc nãy, để vị “Tứ gia”kia nhìn nàng bằng con mắt khác: “Tỷ tỷ quá khen. Lúc nãy Tĩnh Thu đến ao Cẩm lý xem cá chép, lại không cẩn thận rơi xuống nước…”
“Thu muội muội sao lại không cẩn thận như vậy, không có sao chứ?” Thẩm Tĩnh Sơ giả vờ kinh ngạc hỏi.
Thẩm Tĩnh Thu đỏ mặt nói: “May mắn, Tĩnh Thu được một vị công tử cứu…”
“Yêu, Thu muội muội tại sao lại đỏ mặt như vậy? Không phải vị công tử kia ngọc thụ lâm phong, phong độ nhanh nhẹn, Thu muội muội bị vị công tử kia mê hoặc đó chứ? Thẩm Tĩnh Sơ trêu ghẹo nói.
“Sơ tỷ tỷ… Không nên chế nhạo Tĩnh Thu…” Thẩm Tĩnh Thu tâm sự bị người đoán đúng, mặt đỏ càng thêm đỏ, âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-bon-be-nhieu-viec/1466724/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.