🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đến giờ Mão, Tĩnh Sơmơ màng nghe có tiếng nói chuyện, nhắm mắt lại, để đầu tỉnh táo lại mộtchút mới hỏi “Noãn Tuyết, hiện tại là giờ nào?”

Noãn Tuyết lên tiếng trả lời “tiểu thư, đã là giờ Mão rồi”

Giờ Mão, dựa theo lệ, nàng phải dậy rồi, đến giữa giờ là phải tập trung ởCẩm Uyển, tới canh ba giờ Mão là phải vào thỉnh an lão phu nhân.

Thẫm Tĩnh Sơ lên tiếng, giúp Noãn Tuyết đứng dậy, Tình Vân cũng chạy nhanhđến hầu hạ nàng mặc quần áo, một tay làm việc, bên bên giống như vô tình nói “Tiểu thư, Bát tiểu thư đã đến, đang chờ bên ngoài!”

ThẩmTĩnh Di? Nàng giật mình, mới vừa rồi còn mơ màng thì nay đã tỉnh táohẳn. Tìm đến nàng? Hừ, không có chuyện gì tự nhiên lại ân cần, chắc hẳncó điều gian trá. Cũng được, để xem Thẩm Tĩnh Di không còn sự tín nhiệmvà chiếu cố của nàng thì có thể làm ra thủ đoạn gì được đây.

Nàng cúi đầu nhìn Tình Vân đang cẩn thận giúp nàng mặc quần áo, che giấu sựhoài nghi trong lòng, nhẹ giọng nói “Chờ ta mặc quần áo chỉnh tề thì cho nàng ta vào”

Tình Vân nhẹ giong đáp “Vâng thưa tiểu thư”

Thẩm Tĩnh Sơ rõ ràng có thể cảm nhận được ý cười trong giọng nói của nàng ta.

Tình Vân ơi Tình Vân, ngươi quả nhiên liên thủ với Thẩm Tĩnh Di tính kế ta, muốn hại ta sao?

Thẩm Tĩnh Sơ ăn mặc chỉnh tề, rửa mặt xong mới cho Tình Vân thỉnh Thẩm TĩnhDi tiến vào, nàng ta vừa vào cửa liền ôn nhu nói “Tỷ tỷ, hôm nay thânthể đã khỏe lên chút nào chưa?”

Bộ dáng điềm đạm đáng yêu, giống nhưthật sự lo lắng cho Tĩnh Sơ vậy. Thẩm Tĩnh Sơ đáy lòng cười lạnh, trênmặt thản nhiên “Không có sao rồi, muội muội có tâm”

Thẩm Tĩnh Dihơi ngạc nhiên, sao hôm nay Tĩnh Sơ lại không thân thiện đối đãi nàngnhư trước kia? Nàng ta liền cúi đầu ủy khuất “Chẳng lẽ tỷ đang tráchmuội hôm qua không có khuyên bảo Lam tỷ sao? Tỷ cũng biết tính tình củaLam tỷ tỷ, vốn dĩ là muội không thể nào khuyên được…”

Nhìn thấy ThẩmTĩnh Sơ vẫn thờ ơ, nàng ta bèn nhỏ vài giọt nước mắt “Đều là muội khôngtốt, không bảo vệ được tỷ, làm cho tỷ phải rơi xuống nước…”

ThẩmTĩnh Sơ lạnh lùng nhìn nàng ta biểu diễn, vụng về như vậy mà sao kiếptrước nàng lại không nhận ra? Quả thật Thẩm Tĩnh Di này cũng rất thôngminh, biết bản thân không đủ để cùng nàng hoặc Tĩnh Lam tranh đấu đượclợi lộc gì, bèn ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, toa sơn quan hổ đấu, đểcuối cùng kẻ được lợi lớn nhất chính là nàng ta!

“Cho dù khuyênđược ngươi cũng sẽ không khuyên. Được, mới sáng sớm đừng có ở chỗ takhóc lóc sướt mướt” Thẩm Tĩnh Sơ mất kiên nhẫn.

Thẩm Tĩnh Di sửng sốt, ngay cả chiêu này cũng không dùng được? Thẩm Tĩnh Sơ đột nhiên thay đổi tính tình, việc này là thật?

Nhưng vì sao lại đột nhiên ghét bỏ nàng? Hay là, nàng ta phát hiện ra cái gì?

Thẩm Tĩnh Di trong lòng kinh ngạc, theo bản năng hướng nhìn Tình Vân, TìnhVân cũng nghi hoặc nhìn lại nàng ta. Thẩm Tĩnh Di thấy vậy mới thoángtrấn tĩnh, có lẽ chính mình đa nghi quá thôi.

“Muội muội nếukhông có việc gì thì lui ra trước đi, ta còn có việc” Tĩnh Sơ gặp ThẩmTĩnh Di nửa ngày không nói gì, lại không muốn rời đi bèn mất kiên nhẫnphất tay.

Thẩm Tĩnh Di thấy nàng muốn đuổi khách, bèn vội vàng “Tỷ tỷ, hôm nay muội vội tới bồi tội với tỷ tỷ, kỳ thật là có mang theochút lễ vật.” Nàng ta vừa nói vừa bảo nha hoàn đưa ra một hộp gỗ, mở ralấy một hộp tròn nhỏ, vừa hé ra liền thấy bên trong đúng là phấn Ngọc nữ hòa đào.

Theo lý ngày thường, thứ nữ dùng phấn trang điểm làNghênh điệp phấn, giá cả không cao, hiệu quả cũng tàm tạm, một vài nhahoàn có chút dư dả cũng sẽ mua xài. Mà đích nữ thì lại thường dùng phấnNgọc Trâm, hương liệu cao cấp, trên mặt tinh tế. Lâu lâu cũng sẽ đượcban cho Trân Châu phấn mùi hoa nhài, nhưng lại là cực phẩm, lão phu nhân cũng chỉ có hai hộp, các nàng thấy cũng chưa từng thấy qua.

Màphấn Ngọc nữ hoa đào này lại dùng thạch cao, bột ngọc trai, sáp chì, cỏích mẫu điều hòa mà thành, mặc dù không bằng Ngọc Trâm nhưng nhờ có bộtngọc trai thạch cao mà hiệu quả so với Ngọc Trâm còn tinh tế hơn vàiphần, ngay cả khi lau đi thì da dẻ cũng mịn màng, nhìn qua mềm mại nhưda trẻ con.

Thẩm Tĩnh Sơ hơi kinh ngạc, phấn Ngọc nữ hoa đào? Ánh mắt không tự chủ nghi hoặc.

Kiếp trước Thẩm Tĩnh Di cũng tặng phấn này lấy lòng này, đúng lúc nàng dùngkhi được Vương phi mời đi thưởng hoa ngày ấy, kết quả… Kết quả mặt củanàng nổi đầy chấm đỏ, cứ như bị hủy dung. Mãi một tháng sau vẫn dùngkhăn che mặt không dám gặp ai.

Lúc ấy Ninh thị giận dữ, vốn dĩmuốn trừng phạt Thẩm Tĩnh Di, nhưng cuối cùng phát hiện phấn này lại doThẩm Tĩnh Lam đưa cho Thẩm Tĩnh Di nên vì thế mà Thẩm Tĩnh Lam liền trởthành kẻ mưu hại đích nữ, tuy rằng nàng ta vẫn luôn miệng nói mình không có hạ độc bên trong nhưng với Ninh thị, tất cả đều là giả dối.

Đương nhiên từ đó về sau, mâu thuẫn giữa Ninh thị và Lưu di nương càng sâu, quả thật là như nước với lửa.

Đây xem ra, tất cả đều là Thẩm Tĩnh Di giở trò? Trai cò cắn nhau ngư ông đắc lợi.

Thẩm Tĩnh Di, ngươi quả thật giỏi!

Nghĩ kỹ một chút, nàng biết xưa nay Thẩm Tĩnh Di lúc nào cũng bộ dáng tươicươi không đắc tội ai, nhưng lại giao hảo tốt với Thẩm Tĩnh Lam đến mứcnàng ta tặng phấn cho, nói không chừng bên trong còn có nội tình khác.

Thẩm Tĩnh Di nhìn thấy Tĩnh Sơ chủ có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy hộpphấn, mà không phát hiện sắc mặt nàng trầm xuống, nên vẫn lộ vẻ ngọtngào, tự mình cầm lấy hộp phấn nói “Tỷ tỷ, đây chính là phấn Ngọc nữ hoa đào tốt nhất, muội muội vẫn luyến tiếc nhưng cố gắng mang đến để kínhbiếu tỷ tỷ đấy”

Thẩm Tĩnh Di chớp chớp mắt nhìn nàng, bộ dáng do dự, giống như xem hộp phấn này là hàng thượng đẳng, chắc hẳn Tĩnh sơ sẽ không giận nàng ta?

“Sao?” Thẩm tĩnh Sơ không tỏ vẻ sẽ nhận lấyhộp phấn, làm cho người khác không nhìn ra được suy nghĩ của nàng. Nàngnhìn chằm chằm hộp phấn kia một lát, trả lại cho Tĩnh Di “Quân tử khôngđoạt vật yêu thích của người khác, ta thích mặt để mộc mạc tinh khiếtmột chút nên hộp phấn này vẫn nên trả lại cho muội muội”

Thẩm Tĩnh Di không khỏi sửng sốt, Thẩm Tĩnh Sơ không cần?

Đây là vì sao? Là nhìn ra hộp phấn này có vấn đề hay là do ghét bỏ nàng ta, đến cả hộp phấn cũng không muốn nhận?

Không thể nào, làm sao mà nàng ta biết được?

Về phần chán ghé, hôm qua rõ ràng vẫn tốt đẹp mà, dù không có bảo vệ đượcnàng ta, làm cho nàng ta rơi vào hồ sen thì với tính tình của nàng tacũng sẽ không tức giận đến mức như thế? Theo lý ngày thường nàng tachẳng qua miệng lưỡi dữ dằn nhưng bên trong là kẻ yếu đuối, bằng khôngnàng sao có thể hưởng lây vinh quang của nàng ta?

Thẩm Tĩnh Ditrong lòng ủy khuất, rơi lệ “Tỷ tỷ quả nhiên vẫn còn giận Tĩnh Di…là lỗi của Tĩnh Di…Tỷ tỷ muốn đánh thì đánh đi, chính là trăm vạn lần đừng xalánh không để ý tới Tĩnh Di”

Thẩm Tĩnh Sơ thấy nàng ta làm bộ làm tịch chỉ cảm thấy phiền phức vô cùng, lại không thể đuổi nàng ta rangoài. Hôm qua nàng thật vất vả mới làm cho phụ thân thay đổi cách nhìn, nếu hôm nay lại làm người khác khóc lóc om sòm, chỉ sợ ấn tượng tốt vừa rồi sẽ nhanh tan thành mấy khói, mẫu thân lại phải đau lòng.

Thẩm Tĩnh Sơ nghe đến mệt mỏi, trong tay nắm chặt hộp phấn, trong lòng nhanh tính toán. Kiếp này nàng nhất định không để người tính kế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.