Mọi người trong phòng thấy sắc mặt lão phu nhân không tốt, tất cả đều im lặng, chờ xem Thẩm Tĩnh Sơ như thế nào hóa giải được.
Thẩm Tĩnh Sơ bình tĩnh nhìn mọi người, việc nhỏ như vậy, nhưng lại có thểnhìn thấu được tâm tình của mọi người trong phòng. Trong lòng hơi phiềnmuộn, có khi hiểu được nhiều việc quá lại cảm thấy thương tâm hơn.
Nàng mỉm cười ngọt ngào “Tổ mẫu, đêm nay phụ thân muốn dùng bữa với mẫuthân… Phụ thân ngày thường bận rộn, hiếm khi rảnh rỗi được như hôm nay,cho nên…”
Vừa nói nàng vừa kéo một bên cánh tay lão phu nhân như làmnũng “Tổ mẫu nếu không chê bai, về sau ngày ngày Tĩnh Sơ đều đến dùngbữa với người, liên tục đến khi tổ mẫu chán mới thôi nhé?”
Sắcmặt lão phu nhân hòa hoãn hơn, cháu gái ruột của mình làm nũng ngọt nhưvậy, ai cũng không tức giận được, huống chi lý do của nàng là Thẩm lãogia dùng bữa với mẫu thân nàng. Tuy rằng Tĩnh Sơ nói là ngày thường phụthân bận rộn nhưng mọi người đều rõ lý do hắn không thích đến chỗ củaNinh thị, mà Tĩnh Sơ vì bận tâm phụ thân thể diện mà không nói thẳng ra, lại đưa ra một cái cớ khác, hôm nay cháu gái này quả đã hiểu biết hơnnhiều.
Lão phu nhân tươi cười, nét mặt hiền lành hơn vài phần “Được được, đêm nay con hãy cùng dùng bữa với phụ thân đi nhé”
Tĩnh Sơ vui mừng ôm cánh tay lão phu nhân “Tổ mẫu thật tốt, khó trách mọingười đều hâm mộ con có được tổ mẫu tốt như vậy”. Lời nói càng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-ban-ron/2199885/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.