Trầm Lưu Thị sắp bị tức chết, nghĩ đến mọi việc gần đây không thuận lợi, thuận tay đem ly trà nóng hắt lên trên người nha đầu Hỉ Xuân.
Trầm Lưu Thị nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi nói tam lão gia tỉnh dậy, nói như vậy là tam lão gia không có sao nữa?"
"Hồi bẩm phu nhân, phải ạ."
Thật sự là tức chết người mà. Theo lý thuyết Trầm Thanh Khang giận dữ công tâm mà hộc máu, lấy thân thể hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, kết quả lại không như mong muốn.
Lưu bà tử và Hỉ Bảo, một là người đắc lực luôn bên cạnh, một người là gián điệp ở bên ngoài chuyên cung cấp thông tin bí mật, hai người ấy đột nhiên nổi điên nháo lên.
Bỗng chốc mất đi hai cánh tay đắc lực, Trầm Lưu Thị làm sao không tức giận cho được. Thậm chí còn tức giận cái con tiện nhân Hỉ Bảo hơn, dám quyến rũ Trầm Tĩnh Bằng, làm ra chuyện cẩu thả, còn dám tham ô ngân lượng. Để cho ả ta chết ở trong lao thật là quá tốt cho ả.
Trầm Lưu Thị không thuận khí, nâng tay đem tách trà trong bộ ấm nhiều màu duy nhất quăng bỏ, làm Trầm Tĩnh Vân đau lòng.
“Mẫu thân bớt giận” Tứ cô nương Trầm Tĩnh Vân nhẹ giọng khuyên giải.
"Tuy rằng không có chứng cớ, nhưng là việc này cùng tam phòng khẳng định thoát không được quan hệ. Không được, không thể để cho ttam phòng lại mượn cớ đạp ta xuống."
Trầm Lưu Thị hung tợn nói. Đại phòng Tống di nương không có, tam phòng Mặc Trúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-ac-doc-song-lai/2385743/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.