Thẩm Tĩnh Thu đứng ở cửa phòng, do dự. Đối với nàng mà nói, khi cha mẹ mất đi lúc đó nàng chỉ mới mười mấy tuổi. Thậm chí dung mạo cha mẹ chỉ nhớ được mơ hồ, có khi lại biến dạng. Một lần trùng sinh, có thể nhìn thấy cha mẹ mìn lần nữa, vốn nên cao hứng mà hạnh phúc. Nhưng trong thời gian này, Thẩm Tĩnh Thu lại có tâm trạng khác, không dám đẩy cửa đi vào. Chỉ sợ hết thảy chỉ là giấc mơ, là lão thiên gia cho nàng một trò đùa.
"Cô nương không đi vào sao?" Hạ nguyệt nhẹ giọng hỏi.
Thẩm Tĩnh Thu hít sâu một hơi, nàng đương nhiên muốn đi vào, nàng muốn gặp được cha mẹ sau mười mấy năm. Đẩy cửa phòng ra, rốt cục cũng bước vào bước đầu tiên.
Thẩm Dư Thị mang một cái bụng to, vùi đầu vào làm quần áo trẻ con.
Nghe được động tĩnh, ngẩng đầu lên, đối Thẩm Tĩnh Thu lộ ra một nụ cười ấm áp từ ái.
Thẩm Tĩnh Thu nhìn thấy cảnh này, nước mắt liền rơi xuống. Thẩm Dư Thị sợ hãi, vội vàng hỏi có chuyện gì. Thẩm Tĩnh Thu khóc im lặng không nói, Thẩm Dư Thị liền hỏi bọn nha đầu, bọn nha đầu không dám nói. Thẩm Dư Thị tức giận, Thẩm Tĩnh Thu vội vàng ngăn lại. Thẩm Dư Thị là phụ nữ có thai, phụ nữ mang thai hoặc đang mang thai bảy hay tám tháng, động khí không tốt.
Thẩm Tĩnh Thu bảo bọn nha đầu ra ngoài, lôi kéo tay Thẩm Dư Thị ngồi xuống, ánh mắt vẫn không nhúc nhích đánh giá Thẩm Dư Thị, đây chính là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-nu-ac-doc-song-lai/2385723/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.