Sáng sớm Lộ Dao đồng ý cùng Trương Tam Phong và Ân Lê Đình về Võ Đang nhưng đưa rayêu cầu, có một bà lão mắt kém ở Vũ Xương đang chờ nàng đến khám và trịbệnh, nàng muốn đến đó trước mới cùng hai người họ lên núi Võ Đang. Tấtnhiên Trương Tam Phong và Ân Lê Đình đồng ý. Thế là Trương Tam Phong ởlại khách sạn Vọng Giang lâu, dặn dò Ân Lê Đình đưa Lộ Dao đi. Kết quảkhó có dịp Lộ Dao hưởng thụ đãi ngộ được hộ tống một lần một cách đươngnhiên.
Trong lòng Ân Lê Đình rất cảm động, nhớ kỹ việc Lộ Dao bỏlỡ hành trình của mình để đặc biệt đến điều trị cho tam sư huynh Du ĐạiNham, hết sức cảm kích. Vì thế dọc đường đi rất ân cần săn sóc Lộ Dao,có thể nói là hỏi han ân cần. Lộ Dao lại cứ mãi hỏi tính tình, cách làmngười thường ngày của Du Đại Nham, trước kia đã dùng phương pháp chữabệnh này, cực kỳ cẩn thận. Ân Lê Đình nhắc tới sư huynh nhà mình liền mở máy hát, dọc đường hết tam ca dài tam ca ngắn nói cho Lộ Dao nghe. Đếnkhi đi được chừng ba mươi dặm đường, ngay cả lúc nhỏ có lần chàng khôngcẩn thận làm rớt kiếm xuống sơn cốc sau núi, cùng Du Đại Nham leo xuốngnhặt, thiếu chút nữa không lên được như thế nào Lộ Dao cũng biết.
Lúc này vừa vặn giữa trưa, Lộ Dao thấy Ân Lê Đình cõng hành lý của mình đicả chặng đường mà không đổ lấy một giọt mồ hôi, không khỏi hâm mộ. Ân Lê Đình thấy nàng nhìn mình, hỏi: “Lộ cô nương, còn xa không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975387/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.