Hắn lôi kéo Ân Lê Đình đem con khỉ đến tiểu viện của Lộ Dao cùng với mình. Dọcđường không ngừng nhắc đi nhắc lại lục sư huynh, nếu Lộ cô nương lại nói cái gì huynh nhất định phải gánh đỡ dùm đệ. Ân Lê Đình nhìn vẻ mặt MạcThanh Cốc, không nhịn được cười to.
Vì thế, lúc Lộ Dao cau màyđánh giá con khỉ lông vàng đủ một nén nhang thì, Mạc Thanh Cốc vô thứclùi lại một bước đứng sau lưng Ân Lê Đình.
Ân Lê Đình đợi Lộ Dao quan sát tử tế xong mới hỏi: “Lộ Dao, con khỉ này được không?”
Lộ Dao đong đưa đầu, chẳng ừ hử tiếng nào. Mạc Thanh Cốc nhìn càng chột dạ hơn. Thực ra, lúc này trong lòng Lộ Dao rất sầu não. Con khỉ này khôngbiết bao nhiêu tuổi nhưng nhìn cũng có vẻ khỏe mạnh lanh lợi, phỏngchừng cũng không đến nỗi. Vấn đề là, hình như đây là… khỉ lông vàng đó!Nàng ra tay với một con khỉ lông vàng?! Còn bẽ gãy vụn tay chân người ta nữa… cứ nghĩ tới là nàng không khỏi nhíu mày, sau này nàng còn không bị sét đánh nữa thôi!
“Tiểu Thất, ngươi… tóm con khỉ này từ chỗ nào thế?” Mấy ngày nay qua lại đã quen, lại thêm tuổi Mạc Thanh Cốc cũngsuýt soát nàng, Lộ Dao liền gọi Mạc Thanh Cốc là Tiểu Thất. Tuy MạcThanh Cốc cảm thấy thay vì cái tên Tiểu Thất, nàng hẳn là gọi hắn mộttiếng Mạc thất hiệp như mấy vị sư huynh mới phải, nhưng hình như các vịsư huynh cùng ý nghĩ với nàng, đều bỏ qua ý kiến của hắn.
“TrênThiên Trụ Phong đó, chỗ sườn núi quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975374/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.