Ăn xong bữa tối, Lộ Dao săm soi trang sức Thu Nhiên đưa tới, cũng hơi động đậy rồi. Bèn lật rương quần áo lên, lựa một bộ váy áo vàng nhạt thayvào, tóc buông xuống không tùy tiện quấn đại lên cho xong như lúc trướcnữa mà thuận tay búi xoắn lên kiểu đơn giản nhất, cài thêm nữ trang kia. Nhìn kỹ trong gương, chỉ thấy váy áo bằng the hương vân trắng như tuyết tầng tầng lớp lớp, không gió mà tự động phất phơ như tiên, tay áo nhưmây, tơ lụa ôm lấy eo thon, làm nổi bật tư thái thanh tú xinh đẹp. Trâmgài tóc hình cành hoa cúc nghiêng nghiêng, một viên kim cương vàng rựcrỡ làm nhụy hoa, một viên khác lung linh buông xuống, vang lên lanhcanh.
Lộ Dao nhìn nửa ngày cũng thấy hơi ngây người. Lâu lắm rồinàng không ăn bận thế này, lần trước hình như là năm năm trước vừa đếnThu Linh trang, lần đầu tiên trùng phùng với Thu Nhiên ở thế giới xa lạnày. Lúc ấy vì tò mò mới trang điểm lên, giờ nhìn lại, nàng tự thấy rấthài lòng. Trang điểm xinh đẹp là bản tính trời sinh của nữ nhân. Bìnhthường Lộ Dao rất lười, chuyện gì cũng không muốn tốn hơi. Ngẫu nhiên ăn mặc thế này tự bản thân cũng cảm thấy rất mới mẻ, vì thế hí ha hí hửngmở cửa viện.
Đứng ngoài cửa là Ân Lê Đình bị Trương Tùng Khê saitới đón Lộ Dao đến đình Long Trì ngắm trăng. Ân Lê Đình thấy một nữ tửáo vàng thân hình yểu điệu, gió phất qua làm ống quần nhẹ nhàng lay động như khói như sương, dường như tiên nữ lướt sóng thong thả đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975354/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.