Mà nhìn Đàm Tú Trữ cùng tổ chẩn bệnh với mình, Lộ Dao càng thường hay ngơ ngẩn. Ngày hôm đó nàng buột miệnghàm hồ nói với Ân Lê Đình mình cảm thấy Đàm Tú Trữ quen mắt, chỉ vì nữhài tử này khiến nàng nhớ đến mình nhiều năm về trước. Lúc bảy ngày củaĐàm Lộc Trữ, nàng nhìn Đàm Tú Trữ khóc cơ hồ ngất đi lại cắn răng nóinếu mình rời khỏi Tuyền Châu, làm thế nào đối mặt với huynh trưởng quađời. Không nghe lời khuyên của người khác, không để ý người ta nói gì,bản tính quật cường, kiêu ngạo bền bỉ từ trong khung, không thuận theonghịch cảnh, thậm chí ý tốt cũng thế. Cũng giống nhau, trong lòng cũnggiấu diếm điều không thể nói cùng ai. Chỉ có điều, cách hai người chegiấu tất cả không giống nhau. Đàm Tú Trữ tính tình hiền lành nhã nhặn,còn tính Lộ Dao thế nào, bản thân nàng cũng không biết, hiểu rõ nhất echỉ có Cố Nhược Trường. Mỗi lần nhớ lại, chuyện cũ nhiều năm từng việctừng việc hiện ra, nhất thời thần sắc Lộ Dao mê mang vô hạn.
Cònnhư Lộ Dao nói sẽ tìm cho Ân Lê Đình một cô nương còn tốt hơn Kỷ HiểuPhù, Ân Lê Đình không biết trong lòng có cảm giác gì nữa, mấy lần muốnnói với Lộ Dao điều gì đó, lời ra tới miệng lại không biết nói làm sao,càng nghĩ càng cảm thấy từ đầu tới chân đều nóng bừng, đành nuốt trở về. Hơn nữa, vài ngày nay chàng thấy Lộ Dao hồn vía lên mây, nỗi lo chonàng đã vượt quá vướng víu trong lòng. Chàng không biết vì sao tinh thần Lộ Dao bất thường, mới đầu cứ nghĩ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975306/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.