Hoàng Sơn têncổ là Kiềm Sơn. Tương truyền Hoàng Đế từng phái đại thần dưới trướng làDung Thành Tử, Phù Khâu Công luyện đan ở nơi này, về sau đan luyện thành mà được thành tiên. Đến đời Đường Minh Tông cải danh thành Hoàng Sơn.Hoàng Sơn bảy mươi hai ngọn, mỗi ngọn mỗi vẻ, có ngọn mạnh mẽ hùng vĩ,có ngọn tao nhã thanh tú, có ngọn thanh u phiêu dật. Tùng lạ, đá quái,biển mây, suối nước nóng, tuyết đông là năm thứ tuyệt của Hoàng Sơn. Cóđiều dọc đường đi Lộ Dao lại không có tâm tình đâu mà thưởng thức phongcảnh núi non tuyệt đẹp bên dưới lớp mây mù lượn lờ này. Vị trí lạc địasơn liên sinh trưởng hẳn là ở nơi âm u hiếm dấu chân người, đi trênđường núi bình thường không thể nào hái được. Thành thử hai người bắtbuộc phải lần mò tới những nơi cây dại dây leo chằng chịt, thường xuyênphải đề khí nhảy lên. May mà có Ân Lê Đình một tay khoác hành trang, một tay đỡ nàng, không thì chút khinh công cỏn con của nàng quả thật khó mà đi tiếp.
Quá trưa, Ân Lê Đình thấy Lộ Dao thấm mệt, sắc mặt đỏlựng, ống tay áo bị rách do tìm tòi giữa mấy lùm cây âm u ban nãy, lêntiếng “Tiểu Dao, chúng ta nghỉ ngơi một chút, ăn trưa đã nhé?”
Lộ Dao nhìn sắc trời, quả thật sắp quá giờ cơm, nghĩ không thể để Ân LêĐình vác cả hành lý và mình đề khinh công nhảy lên nhảy xuống cả ngàytrời không ăn uống được, vội vàng gật đầu. Hiện giờ hai người đang ởtrên sườn núi, tuy không thấy dấu chân người nhưng cảnh sắc lại đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975290/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.