Lộ Dao theo thóiquen đi khá nhanh. Ân Lê Đình lo lắng, sợ nàng ngã, ôm eo nàng thi triển khinh công, tốc độ không nhanh nhưng đủ “lướt” vào hậu viện mà khôngdính hạt bụi.
Sảnh trước y vụ vẫn như ngày thường, hậu viện lạikhiến Lộ Dao nhăn mặt. Trước mặt, cửa một gian phòng bị một đám ngườivây kín mít, tiếng ồn ào cãi vã không dứt. Dược đồng, sai vặt vốn việcai người nấy làm giờ khắc này cũng không ngừng ngó sang bên này, có haingười còn chạy tới gần quan sát. Ngay lúc đó bỗng nghe một tiếng la thảm chói tai từ trong phòng vọng ra, giọng khàn đặc, không khác gì kêu gào, lại nửa chừng đứt đoạn cứ như miệng người vừa la bị nhét bằng thứ gìđó. Tiếng la này khiến mọi tiếng ồn ào ầm ỹ trong viện lập tức lắng đikhông ít. Cả Ân Lê Đình cũng hoảng hồn tay cứng lại, cảnh giác nhìnsang, ôm Lộ Dao không buông. Lộ Dao nhẹ nhàng vỗ vỗ tay chàng: “Khôngsao, là sản phụ khó sinh. Lục ca muội đi xem thử.” Ân Lê Đình nghe nàngnói chắc chắn mới thoáng yên tâm nhưng liền đó chân mày lại nhíu chặtlại. Lần đầu tiên trong đời chàng chứng kiến chuyện này, không ngờ lạikêu thảm thiết kinh khủng đến thế. Lộ Dao còn chưa kịp nói gì, Hoa HiHằng thừa dịp này lớn tiếng hô: “Mai đại phu, Mai đại phu. Lộ đại phutới rồi.”
Tiếng gọi của ông ta làm cả đám người đồng loạt quaysang bên này. Một nam tử khá cao đứng trong đám người thấy Lộ Dao, có vẻ như thở hắt ra, bước nhanh tới, cũng chẳng kịp làm lễ, hơi gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-lo-le-hoa/1975155/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.