Cũng may Thôi Nguyên Bái tinh mắt nhìn thấy nàng đang đứng ở cửa Trích Hoa các, sắc mặt hơi biến, vội vàng khom người nói: “Bệ hạ, hoàng hậu nương nương tới”.
Khuôn mặt sững sờ, Nghiêm Tuyển ngẩng đầu lên nhìn về phía người đang đứng ở đó, bóng người đó vì có thai mà càng lộ vẻ đơn bạc.
“Hoàng hậu cát tường”. Những phi tần kia dù ánh mắt nhìn nàng khinh miệt nhưng vẫn phải bất đắc dĩ hành lễ.
Lạc Quỳnh Anh nhìn thẳng vào hắn, không hề giả vờ ngu nữa mà nhẹ nhàng nói: “Ta có lời muốn nói với bệ hạ”.
“Hoàng hậu nương nương đến vào lúc này không chỉ quấy rầy nhã hứng của bệ hạ mà sợ rằng còn chọc cho bệ hạ không vui. Nô tỳ khuyên nương nương một câu nên tranh thủ mà về Ngọc Ninh cung chờ đợi đi”.
Một phi tử to gan lên tiếng chế nhạo, do gần đây Nghiêm Tuyển không hề bước vào Ngọc Ninh cung, lại thêm chuyện mọi người xôn xao về nghiệt chủng trong bụng nên nàng ta khẳng định Nghiêm Tuyển coi vị hoàng hậu này là một sự sỉ nhục.
Sau một khắc, Nghiêm Tuyển thản nhiên nói: “Thôi Nguyên Bái, kéo nàng ta xuống, đánh 50 trượng, vả miệng 50 cái, sau đó đày vào lãnh cung”.
Sắc mặt của phi tử đó tái đi, các phi tần khác đồng loạt quỳ xuống, run lẩy bẩy.
“Hoàng thượng thứ tội, nô tì biết sai rồi, nô tì không dám...”. Phi tử bị Thôi Nguyên Bái gọi thái giám lôi ra ngoài nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định cầu khẩn.
Nghiêm Tuyển không thèm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-hau/2010044/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.