"Thôi được rồi, đi nào." Dì nắm lấy tay của cả hai người, cùng nhau đi bộ đến nơi diễn ra fes.
Trên đường đi, không biết từ lúc nào mà cậu lại nắm lấy tay Lưu Ly. Dĩ nhiên Phi không đời nào dám làm vậy. Để giải thích cho tình huống này chỉ có thể là dì Hạ bày trò nhằm kết thân hai người.
Cảm giác quen thuộc trên bàn tay bị nhỏ nắm chặt làm cậu thấy vừa sợ vừa hoài niệm quá khứ. Hồi đó dù có e dè nhỏ đến mấy thì việc nắm tay vẫn diễn ra rất tự nhiên. Sau chừng ấy năm, sự tự nhiên đó lại bị thay đổi theo hướng ngược lại hoàn toàn.
Phi không biết tại sao cậu lại ghét Lưu Ly đến vậy dù cho những năm trước không hề có suy nghĩ này. Có thể sau khi nghe Thái kể câu chuyện về con người thật của nhỏ đã khiến Phi thay đổi cách nhìn nhận. Đối chiếu với những gì cậu trải qua trong quá khứ thì càng thêm phần tin chắc. Mọi chuyện không còn nghi ngờ gì hơn khi chính bản thân cậu tận mắt chứng kiến bộ mặt ấy.
Lo lắng của Phi lúc này là sợ Lưu Ly nhận ra bàn tay nhỏ nắm thực ra là của con trai. Bởi tất cả chúng ta đều biết sự khác biệt giữa tay con trai và tay con gái là như thế nào. Lưu Ly hoàn toàn có thể nảy sinh ra nghi hoặc về cô gái lạ mặt bên cạnh, thậm chí ngay khi chạm tay tiếp xúc.
Cậu thầm quan sát. Không có phản ứng bất thường nào. Vậy không có nghĩa mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-gia-manga-tro-lai/3480753/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.