Những ngày kế tiếp, binh mã của Thành Vương lại phát động vài lần tấn công phía ngoài cổng thành Hoàng Châu. Nhưng địa thế Hoàng Châu vốn dễ thủ khó công, không phải là chuyện dễ dàng đối với những người này. Thêm vào đó, vài lần quân thủ thành đều giữ vững được thành, khiến sĩ khí của binh mã Thành Vương giảm sút, không còn mãnh liệt như đêm tấn công đầu tiên.
Dân chúng Hoàng Châu vẫn sống trong cảnh lo sợ, nhưng việc quân thủ thành thành công dần dần làm họ tự tin hơn. Ngoài việc sửa chữa những căn nhà bị cháy hỏng đêm đó, họ dần dần cố gắng khôi phục cuộc sống trước đây. Quân thủ thành hàng ngày vẫn tuần tra trên đường phố, tìm kiếm xem có sót lại thích khách nào không, để tránh ngày nào đó chúng lại gây rối, làm dân chúng hoảng loạn.
Khi binh biến không còn quá căng thẳng, Cơ Hành và Lục Cơ cũng không ở trong phủ nữa. Sáng hôm đó, sau nhiều ngày mưa, trời lại quang đãng, ánh mặt trời chiếu rọi ấm áp. Văn Nhân Diêu đang dạy Lâm Nghiêu đọc chữ trên bát quái đồ của hắn. Cha mẹ, anh chị em của Lâm Nghiêu đều đã được Văn Nhân Diêu và Khương Lê lo liệu chôn cất. Lâm Nghiêu cũng không còn chỗ nào để đi, nên đành bám trụ lại đây. Dù sao, dù Lâm Nghiêu không nói, Khương Lê cũng sẽ không để cậu ở lại một mình trong căn nhà cũ.
Lục Cơ từ ngoài bước vào, nói: "Lưu Thái phi bị ban chết rồi."
Khương Lê vừa mới dậy, bước vào đại sảnh, nghe thấy câu nói này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3562604/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.