Sáng sớm ngày hôm sau, khi Khương Lê chưa kịp đến Vãn Phượng Đường để chào hỏi Khương lão phu nhân, Phương Phi Uyển đã đón một vị khách không ngờ đến.
Khương Nguyên Bách đã đến.
Thanh Phong và Minh Nguyệt đang quét sân, khi nhìn thấy Khương Nguyên Bách thì kinh ngạc, định đi báo cáo nhưng Khương Nguyên Bách ngăn lại. Khương Lê dậy hơi muộn, ông cũng không làm phiền, chỉ ngồi tại bàn đá ngoài sân của Phương Phi Uyển, ngắm nhìn những cành cây phủ đầy sương tuyết mà xuất thần.
Sau khi Khương Lê dậy và rửa mặt xong, nàng nhìn thấy cảnh Khương Nguyên Bách ngồi một mình.
Đồng Nhi và Bạch Tuyết hành lễ trước, Khương Nguyên Bách nhìn Khương Lê, khóe miệng kéo lên một chút, dường như muốn cười nhưng lại không biết cười thế nào cho tự nhiên, nói: "Tiểu Lê."
Khương Lê gật đầu: "Phụ thân."
Thái độ của nàng khách khí mà xa cách, không giống như đối với phụ thân, mà như đối với người lớn nhà khác. Trong mắt Khương Nguyên Bách thoáng qua một chút thất vọng, sau đó lại tự giễu mình.
Sự việc đã đến nước này, ông vốn không thể yêu cầu quá nhiều ở Khương Lê. Năm đó khi Khương Lê bị Quý Thục Nhiên hãm hại và đưa đến núi Thanh Thành, người làm cha như ông đã không nhận ra sự thật, giúp đỡ kẻ ác, đẩy cô con gái này ra xa. Giờ đây muốn bù đắp, nhưng cũng là vô ích.
Khương Lê đã trưởng thành, sự xa lạ của nàng hoàn toàn là do ông tự tay gây ra. Khương Nguyên Bách thậm chí không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3550407/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.