"Con thấy cô ta đúng là bị trúng tà, nếu không mẹ, tại sao cô ta từ khi từ núi Thanh Thành trở về, lại như biến thành một người khác. Núi Thanh Thành có thể biến người ngốc thành thông minh, mấy vị ni cô và hòa thượng đó chẳng phải là thần tiên sao? Chẳng lẽ cô ta bị yêu quái gì đó nhập vào thân, đến nhà mình gây họa?"
Lời nói vô ý của Khương Ấu Dao lại khiến Quý Thục Nhiên thực sự suy nghĩ.
Thực ra, sự nghi ngờ về Khương Lê của Quý Thục Nhiên không phải ngày một ngày hai. Năm đó khi Quý Thục Nhiên mới gả vào , đã nhận thấy Khương Lê là một đứa trẻ ngốc nghếch. Diệp Trân Trân mất sớm, không ai dạy dỗ Khương Lê, Quý Thục Nhiên vào gả vào đó đã dễ dàng thu phục được Khương Lê.
Khương Lê tính tình nóng nảy, làm gì cũng không suy nghĩ. Người như vậy nuôi trong phủ cũng chẳng vấn đề gì, nhưng sau này khi Quý Thục Nhiên để mắt đến việc hôn sự với Châu Ngạn Bang, muốn dọn đường cho Khương Ấu Dao, lúc này Quý Thục Nhiên mới nghĩ cách phá hoại chuyện của Khương Lê.
Ai ngờ Khương Lê có thể biết được bí mật đó, điều này khiến Quý Thục Nhiên không yên tâm. Bà ta không tiếc dùng đứa con trong bụng để khiến Khương Nguyên Bách chán ghét Khương Lê, không tin những lời Khương Lê nói.
Khương Nguyên Bách thực sự đã làm vậy, ông ta đưa Khương Lê đến núi Thanh Thành. Suốt tám năm, cả nhà họ Khương không ai hỏi han đến Khương Lê, mặc kệ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3550398/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.