Khi Diệp Minh Huy và Diệp Minh Hiên gặp Diệp Minh Dục, cả hai đều có chút ngạc nhiên. Diệp Minh Huy hỏi: "Trở về sao không nói trước một tiếng?"
"Không phải là về gấp sao," Diệp Minh Dục mặt không biến sắc nói dối, "phi ngựa suốt dọc đường, ngay cả nước cũng không kịp uống, nào có thời gian báo cho các anh."
Nếu hai người biết rằng Diệp Minh Dục đã về từ ba ngày trước, nhưng lại ở Tích Hoa Lâu vui chơi ba ngày, không biết sẽ có biểu cảm ra sao.
"Các anh sao giờ mới về?" Diệp Minh Dục hỏi, "Trời đã tối rồi,trong phủ đệ chẳng có ai cả."
"Chúng ta..." Diệp Minh Hiên đang định trả lời thì thoáng thấy Khương Lê cũng đang ngồi đối diện với Diệp Minh Dục, lời nói liền nuốt trở lại.
Khương Lê hiểu ý, những điều họ nói lại phải phòng ngừa nàng như "người ngoài", nhưng cũng không sao. Khương Lê đoán rằng điều họ muốn nói chắc là chuyện làm ăn của Diệp gia. Hiện giờ vấn đề trong kinh doanh của Diệp gia, nàng đã biết rõ nguyên nhân rồi. Nàng liền thuận theo đứng dậy, mỉm cười nói: " cậu Minh Dục, các người nói chuyện đi, con về phòng trước."
Diệp Minh Dục cười nói: "Được."
Thấy Diệp Minh Dục và Khương Lê dường như khá thân thiết, Diệp Minh Huy và Diệp Minh Hiên có biểu cảm kỳ lạ.
Đợi Khương Lê rời khỏi, Diệp Minh Hiên và Diệp Minh Huy ngồi xuống bên cạnh Diệp Minh Dục, chưa kịp nói gì thì Diệp Minh Dục đã lên tiếng trước: "Đại ca, nhị ca, các anh đối với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3550365/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.