"Bộ trang sức này là giả" cô hạ thấp tầm mắt " đây không phải bộ trang sức của ta". 
Mọi người người đều im lặng, chờ đợi những lời tiếp theo của Khương Lê. 
Liễu phu nhân lên tiếng trước, bà hỏi: "Khương nhị tiểu thư, con nói lời này có ý gì?" 
Khương Lê cười nhạt, đưa bộ trang sức trong tay Liễu cho phu nhân, nói: "Con đã bỏ ra bốn trăm lượng bạc mua một bộ trang sức hồng ngọc bảo ở Cát Tường Lâu thành Yên Kinh. Bộ trang sức hồng ngọc bảo đó ở Cát Tường Lâu chỉ có ba bộ, bởi vì chất lượng ngọc rất tốt, màu sắc tươi sáng." Dừng lại một lúc, Khương Lê tiếp tục nói, "Nhưng bộ trang sức com đang cầm đây, chế tác thô kệch, màu sắc ảm đạm, đừng nói là bốn trăm lượng bạc, ngay cả bốn mươi lượng bạc cũng không đáng." 
"Ý của tiểu thư là..." Đồng Nhi không nhịn được hỏi."Cho dù ta thực sự muốn nguyền rủa Tam muội, ta cũng sẽ không dùng thứ rẻ mạt như vậy." Khương Lê nói với giọng khinh miệt, "Đây không phải là bộ trang sức của ta, có người đã lấy bộ trang sức của ta, thay vào đó là thứ đồ rách nát này." 
Ai đó đã lấy bộ trang sức của cô! 
Mọi chuyện trong chớp mắt đột nhiên thay đổi, mọi người ngỡ ngàng, nhưng sau đó lại càng nghi hoặc hơn. 
Khương lão phu nhân nói: "Lê nha đầu, có người lấy bộ trang sức của con, ý con là gì?" 
Khương Lê quay lại, mỉm cười với Khương lão phu nhân, nói: "Lão phu nhân, đừng vội, con sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ga-thien-kim/3538818/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.