Vì sắp phải đi học nên hôm nay nó quyết định đi mua một vài đồ ( nói là đi mua đồ chứ thật ra đi dạo là chính, vì ba nó đã mua và chuyển hết mọi thứ cần thiết qua nhà nó rồi). Nó tính rủ Thiên đi chung nhưng lại nghĩ Thiên bận nên thôi.
Đầu tiên, nó quyết định đi ăn sáng tại một quán ăn ở gần nhà. Sau đó thì đến trung tâm mua sắm, rồi đến vườn hoa. Phải công nhận là hoa ở đẹp ơi là đẹp, nó chụp biết bao nhiêu tấm mà không hết (thông báo với mọi người biết chị này rất và rất thích selfie nha). Chụp ảnh một hồi cũng thấm mệt, nó đăng thành quả thu được lên facebook khoe với bạn bè, mới có 5 phút trôi qua mà đã có mấy trăm lượt like rồi, nó cũng không ngờ tại sao lại như vậy vì trước giờ chưa có lần nào như vậy cả (lí do thì khi nào tiết lộ nha ^^)
Cùng lúc đó, Thiên đang trong khoảng thời gian nghỉ giải lao của buổi tập, đang lướt facebook xem có gì hay mà nó lại tạo cho mình thì thấy nó cập nhật trạng thái. Vì nó cài đặt ngôn ngữ cho Thiên là English nên Thiên cũng hiểu có thông báo gì, nhanh tay bấm vào xem thì….nó viết toàn tiếng Việt, sao mà Thiên hiểu nổi đây trời. Đang ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ thì hết giờ giải lao, Thiên lại tiếp tục luyện tập thật chăm chỉ.
…Quay lại chỗ nó nè...
Sau khi rời khỏi vườn hoa, nó lại đi ăn trưa rồi đến chi nhánh công ti nhà mình tại Trung thăm mọi người (vì nó rất hòa đồng và tốt bụng nên ở đây ai cũng yêu quý nó hết.) nó đến đây mang rất nhiều rất nhiều quà cho mọi người rồi ở lại hỏi thăm sức khỏe và tình hình chung của công ti. Nó ở đấy đến khoảng 3h chiều mới bắt đầu trở về. Đang nhảy tung tăng trên đường thì nó bị một mảnh giấy bịt chặt miệng và mũi làm nó chìm vào cơn mê và không biết gì nữa.
Khi nó tỉnh lại thì….một khoảng không gian tối đen như mực, nó có nghe được tiếng 1 người con gái nói là “Khử cô ta đi” nhưng không thể nào đoán ra đó là ai mặc dù nghe giọng nói khá quen. Sau khi người con gái đó đi, nó khẽ nhìn thấy bóng một người con trai đi tới (do có một ngọn nến mới được thắp lên nên mới có chút ánh sáng)
-Nguyên Nguyên cậu đi mua cho tớ ít thuốc giảm đau, Khải Ca lấy dùm em hộp y tế – Thiên hét lớn làm Nguyên và Khải giật cả mình. Nhưng khi thấy tình trạng hiện tại của Thiên Lam thì cũng nhanh chóng làm theo lời Thiên
Sau khi đặt nó lên chiếc giường của mình thì Khải Ca cũng mang hộp y tế vào. Thiên nói Khải Ca ra ngoài rồi chuẩn bị băng bó vết thương cho nó. Nhưng vết thương lại ở vai phải…
-Làm thế nào bây giờ, nhà mình lại không có con gái để làm việc này. Chả lẽ để Khải hay Nguyên làm. Không được đành phải nhắm mắt mà làm thôi – Thiên suy nghĩ một xíu rồi bắt đầu nhắm mắt lại, khẽ mở núc áo nó ra rồi băng bó một cách cẩn thận. Sau đó cậu lấy cái áo sơ mi trắng của mình mặc lại cho nó và lấy cái áo sơ mi nhuốm máu của nó ra rồi tiếp tục cấp cứu cho đôi chân bị bong gân kia. Hoàn thành mọi việc thì Nguyên Nguyên về, cậu lấy thuốc cho nó uống rồi ngồi bên chăm sóc nó.
-Thiên, Thiên Lam bị sao vậy – Khải Ca hỏi
-Em cũng không biết nữa, em gặp cậu ấy trên đường thì cậu ấy đã bị vậy rồi. Chắc là cậu ấy đã phải đối mặt với tử thần
-Vậy cậu ở bên chăm sóc Thiên Lam nha. Tớ và Khải Ca xuống nhà – Nguyên
-Umk. Mấy cậu xuống đi
----------Dưới nhà----------
-Khải Ca, ai băng bó vết thương cho Thiên Lam vậy – Nguyên hỏi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]