- Xoảng... - Tiếng đồ đạc trong phòng bị đổ vỡ- Thiên Lam. Thiên Lam. Cậu không sao chứ - Thiên sau khi chạy vô nhà thì thấy nó đang ngồi phịch xuống đất, bên cạnh những mảnh vỡ của một sợi dây chuyền làm bằng thủy tinh.
Cậu nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của nó và cảm nhận được mồ hôi lạnh đang túa ra xen lẫn với những giọt máu đang thi nhau chạy ra bên ngoài.
- Cậu không sao chứ - Thiên lo lắng hỏi nó rồi lấy hộp đồ dùng y tế băng bó vết thương cho nó.
-.......................- Đáp lại lời nói của Thiên chỉ là cái lắc đầu và đôi mắt đã ngấn lệ của nó
(Thật ra, nó từ nhỏ rất sợ bóng tối. Mỗi lần nhà bị cúp điện nó đều mang trong mình tâm trạng hoảng loạn. Tuy giờ nó đã lớn nhưng.... nỗi sợ vẫn là nỗi sợ. Nó có cảm giác như có một chuyện kinh khủng đang xảy ra và tiến gần đến nó vậy.)
Sau khi băng bó xong, Thiên nắm lấy đôi tay vẫn còn lạnh và dẫn nó đi vào phòng, đặt xuống giường và nói...
- Cậu không sao đấy chứ - Thiên
- Tớ không sao. Nhưng cậu giúp tớ một việc được không? - nó hỏi
- Có việc gì cậu cứ nói đi, tớ sẽ giúp mà
- Cậu...Cậu...có... thể....ở...bên... tớ... không...Tớ... rất... sợ - những dòng nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt thiên thần của nó
- Cậu yên tâm đi. Tớ sẽ ở đây với cậu - Thiên lấy tay lau đi những giọt nước mắt kia rồi đặt nó nằm xuống giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-duong-thien-ti-tinh-ban-hay-tinh-yeu-tfboys/2731415/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.