‘’ Nếu một ngày tớ không còn nổi tiếng, cậu vẫn… ‘’
Lam vừa vào bàn học, điện thoại rung lên dòng tin nhắn từ cậu. Lòng bất an.
‘’Có chuyện gì với cậu sao’’
Đã xem lúc 21:30 mà không trả lời. Lam nhắn tiếp cho cậu
‘’ Gặp nhau đi’’
Lam vớ chiếc áo khoác trên thành ghế, chạy xuống nhà, đã thấy cậu đứng sẵn ở đó, dựa lưng vào cổng, đôi mắt lơ đãng nhìn ra phía ngoài đường. Lam chững lại một chút, cuối cùng cũng quyết định tiến gần đến bên cậu, vòng tay từ sau ôm trọn lưng cậu.
- Đừng hiểu nhầm, tớ chỉ…
Lam chưa nói dứt câu, cậu đã xoay người mà gục đầu vào vai Lam, âm thanh từ tính đổ bên tai:
- Cho tớ mượn vai cậu một chút.
Lam im lặng, đôi tay buông thõng. Thiên Tỉ, cậu có phải rất mệt mỏi mới như vậy không, cậu có phải rất cô đơn… Lam không kìm được lòng mình, nước mắt cứ thế mà rơi xuống. Cậu nhận ra điều này:
- Đừng khóc, tớ không sao
Cậu đứng thẳng, lấy tay lau nước mắt cho nó.
-Cậu không sao… thật chứ??? Lam nhìn thẳng vào mắt cậu ngập ngừng hỏi.
- Trước lúc gặp cậu thì có, giờ thì hết rồi.
- Cậu còn đùa.
-Tớ không đùa. Có một số chuyện tớ rất rối nhưng sau khi gặp cậu, tớ rõ rồi.
Lam có chút không hiểu:
-Vậy tin nhắn hồi nãy…
- Sau này cậu sẽ rõ, cậu sẽ ủng hộ quyết định của tớ chứ?
- Ừ, chỉ cần là cậu, làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-duong-thien-ti-cau-la-than-tuong-cua-toi/2509770/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.