Mặc cho Thư thao thao bất tuyệt trên trời dưới bể, Lam cứ chậm rãi sải bước, trong đầu còn in rõ ánh mắt của cậu, từng cử chỉ, từng câu chữ trong bài hát. Lần đầu tiên được nghe thanh âm trầm ấm ấy, trong Lam có chút loạn nhịp ''Cậu ấy sinh ra như dành cho tình ca vậy''.
- Suy nghĩ gì mà im thế nàng???
-À ờ..hông có gì...mà cậu nói đến đâu rồi thế??? Lam giật mình.
-Biết ngay mà mê trai đá văng cả bạn bè kìa, huhuhu cái số tôi. Thư vờ làm mặt khóc
- Đưa cậu đi chơi được chưa.
Lam phì cười,nó thừa hiểu Thư, hai đứa mới bay sang chưa kịp đi đâu đã nhập học rồi. Hai đứa đi vội ra cổng, dù gì cũng trốn khai giảng mà.
Bỗng chiếc ô tô đen dừng lại trước mặt. Người lái xe rời khỏi vị trí từ từ mở của đi xuống rồi đứng ngay ngắn có ý chào mời người đối diện lên xe. Nó và Thư ngạc nhiên hết sức.
- Chú mời chúng cháu sao??? Thư thốt lên.
Người lái xe xém chút nữa phì cười. Lam thì ngơ ra chẳng hiểu gì.
- Bạn phía trước ơi, cho tớ đi nhờ một chút được không????
Giọng nói vang lên, thanh âm này quen quá. Lam với Thư quay lại:
-Thiên Tỉ...
Thư đơ ra, lần đầu tiên nó nhìn cậu ấy ở khoảng cách gần như thế. Lam chẳng biết giấu mặt vào đâu nữa, lúc nào gặp Thiên nó cũng trong tình trạng quê một cục.
-Ừ là tớ, có chuyện gì không? Thiên dừng lại, đưa mắt nhìn Lam đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-duong-thien-ti-cau-la-than-tuong-cua-toi/2509749/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.