Bầu trời về đêm quả là bức tranh hoàn hảo chỉ với hai màu đen trắng. Lam thắc mắc là tại sao chúng vốn tương phản như vậy mà khi đứng gần nhau lại hợp đến mê hoặc lòng người, lại khiến cho con người ta say đắm. Mọi người thường cho rằng ngôi sao là tinh tú, là lung linh,là tỏa sáng. Lam cũng vậy, không ngoại lệ nhưng Lam thấy bầu trời đẹp hơn, không phải nhờ bầu trời đen mà ngôi sao mới tỏa sáng sao??? Lam bước chậm rãi, ngước mắt lên bầu trời. Những khoảng không đen sì quả nhiên thu hút Lam hơn, không phô trương, không chớp nhoáng mà âm thầm lặng lẽ. Cậu ấy cũng vậy tuy là ngôi sao nhưng lại như bầu trời.Cậu ấy những ngày đầu mới bước chân vào nghệ thuật,tuy có tài nhưng rất điềm tĩnh, trầm ổn. Khi làm việc gì cũng không nói một câu khiến mọi người cảm động. Chính những tính cách ấy đã ảnh hưởng đến Lam rất nhiều. Bởi vậy những chuyện hiểu lầm ngày qua, Lam không hề giải thích. Mọi thứ sẽ trở về đúng với sự thật, Lam luôn tin là như vậy. Và lí do hơn hết là Lam tin tưởng ở cậu.
Lam bước nhanh hơn một chút, trời về đêm hơi se lạnh. Nó mải nghĩ mà không hề để ý xung quanh đường vắng tanh. Lam có chút run sợ, con gái mà. Lam đeo tai nghe, bật cỡ to nhất như trấn tĩnh mình. Vì nó ngủ quên mất trên phòng y tế nên ra nông nỗi này. Đến lúc bố mẹ gọi liền phải nói dối đi chơi với bạn. Chẳng hiểu sao Lam có cảm giác như có người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-duong-thien-ti-cau-la-than-tuong-cua-toi/2509742/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.