Cái nắng thu nhè nhẹ lan tỏa khắp không gian. Bầu trời xanh trong, dịu mát đến kì lạ. Lòng người cứ thế mà thênh thang, vô hạn. Lam ngước lên, đưa tay mơn man những tia nắng. Lấp lánh, chói sáng đến kì diệu... Lam nhớ nhà..'' ba, má, anh mọi người khỏe chứ???? rất nhớ con phải không???''.....- Uầy!!!!!!
- Giật mình!!!!!! Cậu làm gì thế????? Lam bối rối vội lâu giọt nước mắt vẫn còn đọng trên khóe mắt.
-Cậu khóc à??????? Phong lo lắng
-Không có, tớ đau mắt thôi.
-Ừ, vào lớp thôi
-Ừm
* Tại phòng học *
-Cậu ấy đến từ Việt Nam sao???
- Cậu ấy có nói thành thạo tiếng Trung không vậy???????
-Trông cậu ấy trẻ con quá!!!!!!!!!
Tiếng xì xào cứ thế vang lên, Lam vẫn đứng yên trên bục giảng.
-Lớp trật tự!!!!! Lam, em giới thiệu đi. Cô chủ nhiệm lên tiếng
-Vâng,....chào các bạn, mình là Nhã Lam, thời gian tới mong mọi người giúp đỡ nhiều. Lam cười rồi cúi đầu chào hỏi.
Lam tự chọn cho mình chỗ gần phía cửa sổ, không quá ồn ào lại có thể thấy toàn cảnh sân trường....Nó chưa kịp lấy sách vở ra chuẩn bị cho tiết học thì cánh cửa bật ra nhẹ nhàng. Cậy ấy bước vào. Một khuôn mặt hoàn mỹ. Chiếc mũi cao thanh thoát....Ánh mắt mang lại cho người ta cảm giác thanh khiết, tươi mới nhưng lại có chút khó gần, lạnh lùng. Cậu dừng chân bên bục giảng. Cả lớp như vỡ ầm bởi tiếng hò hét của đám con gái. Chỉ có Lam là im lặng không nên lời.
- Xin chào mọi người, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-duong-thien-ti-cau-la-than-tuong-cua-toi/2509733/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.