Edit: Mean
Nếu không phải bầu không khí hiện tại không thích hợp, lão Dịch nhất định sẽ vỗ tay khen lão Trần là người đàn ông tốt, nhưng lúc này hắn vừa mới nổi giận, lão Trần vừa nói trắng ra, nếu hắn vỗ tay chỉ sợ bị lão Trần đánh cho.
Lão Trần có thể nhìn ra suy nghĩ của lão Dịch, anh hắng giọng nói: “Đi thôi.”
Nói xong liền cầm lấy bánh su kem đi ra ngoài.
Lão Dịch chậm hơn một bước, đuổi theo hỏi: “Đi đâu?”
”Tới nhà anh đi,” Lão Trần đưa đồ trong tay cho hắn xem, “Chắc anh chưa ăn cơm tối phải không, tôi nấu cho.”
.
Hôm này lão Trần mua một con tôm lớn, trứng cỏ, cà tím, một quả dưa nhỏ và một gói tôm khô.
Anh xách đồ đi về phía trước, đi được khoảng hai ba bước thì đột nhiên quay lại hỏi lão Dịch: “Ở nhà có dầu, muối, tương, dấm không?”
Lão Dịch nghe vậy suy nghĩ nhiều hơn một phút, cuối cùng ngơ ngác ngẩng đầu lên: “Có thể không, cũng có thể hết hạn sử dụng rồi.”
Lão Trần: “…”
Vì lão Dịch không nấu ăn, cũng không cần nêm gia vị, cho nên trong nhà không có gì dùng được.
Biết được tình huống, lão Trần nghẹn ngào không nói nên lời, quay lại siêu thị mua một đống gia vị, lần này lão Dịch không đi theo mà đứng ở cửa, chờ lão Trần đi ra thì cười rồi cầm lấy chai lọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-dai-thuc-va-tran-dai-thuc/2506273/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.