Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
Năm nay Tiêu Viêm đã được ba tuổi rưỡi, chính là số tuổi mà nên đi nhà trẻ. 
Người chăm sóc cậu lúc trước đã xin nghỉ việc, thay vào đó là một dì khác không bao giờ cười. Mỗi ngày thì dì đó đưa cho cậu vài món đồ chơi xong thì cắm đầu vào vọc điện thoại, không hề nói chuyện với cậu, điều này khiến cho Tiểu Tiêu Viêm đã từng không hề muốn đi nhà trẻ nay lại đồng ý đề nghị của ba mẹ. 
Khai giảng đã trôi qua hơn một tháng, lúc Tiêu Viêm vào học thì cậu học lớp bé nhất. Khi cậu theo cô giáo đi vào thì các bạn nhỏ khác đang học. 
Trong phòng học có gối ngồi mềm mềm, bàn học là loại bàn hình tròn sơn màu xanh nhạt, có hơn mười bạn nhỏ đang ngồi với nhau. Khi nghe thấy tiếng động thì nhóc nào cũng nhìn sang. 
“Đây là bạn học mới của chúng ta, bạn ấy tên là Tiêu Viêm.” 
Tiêu Viêm mặc áo sơ mi trắng, ra dáng bộ tây trang phiên bản nhí, giày da cũng be bé, thắt một cái nơ kẻ sọc tối màu, mặt lạnh đứng trước bảng đen. 
Trong phòng học bỗng nhiên im lặng hẳn, có một bé gái mặc váy màu hồng nhạt giơ tay lên: “Cô ơi, bạn ấy là vương tử ạ?” 
Cô giáo cười ha ha: “Sao con lại cho là bạn ấy là vương tử vậy?” 
“Bạn ấy mặc đồ của vương tử mà!” 
“Bạn ấy đẹp quá à!” 
“Bạn ấy nhìn y chang như vương tử trong truyện cổ tích ấy!” 
Mấy bé gái bắt đầu bàn luận nói. 
Nhóm bé trai thì có chút không phục, mấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dich-ao-tien-sinh-dior-tien-sinh/1330705/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.